Fr:Xuan Cuc Dinh*Nguyen van Loc
Hoan hô mình đã sút vào
Giơ tay kéo áo, khoe đào tiên thôi
Âu ơi, sao lại thế này
Chỗ ấy đâu phải để mày cắn chơi
Đầu đinh đã hết mốt rồi
Bây giờ anh đổi qua đời mốt tăm
Bà ơi, lộ hết cả rồi
Thế nào mai cũng nhất thời báo đăng
Muốn sang thì bắc cầu kiều
Còn tôi thì bắc cầu liều, hãi chưa?
Bao năm ước một tấm chồng
Giờ ta có cả áo lông để dùng
Nhìn ông tung trưởng đánh đầu
Bao nhiêu người hỏi bóng đâu mất rồi?
Quạt nhanh cho chóng nguội nào
Để em còn chén mỳ xào nữa cơ
Xung phong lên núi đào vàng
Bán than, rìu búa các chàng phục lăn
Giấy này ai dám dùng không?
Chùi qua một cái rách mông tơi bời
_
Kính râm em phải đeo vào
Để còn trốn thoát lưới rào kiểm tra
Dạ thưa, em chỉ lợn nhà
Không phải lợn mán vừa ra từ rừng
Thì thầm tâm sự nhỏ to
Chuyện của chúng tớ, tò mò làm chi
Lửa kia đã cháy bập bùng
Gà kia đã chín, thơm lừng cái đuôi
Nằm đây sưởi ấm cùng nàng
Nhưng sao lại thấy ngỡ ngàng… mùi hôi
Ngó nghiêng gì đấy nai ơi
Kẻo mà nàng lại đánh hơi bây giờ
Anh kia đứng đó làm gì
Đường thênh thang rộng, tôi đi dạo mà
Cá kia đã ở miệng rồi
Mà sao tôi cứ không xơi được gì?
Em xin các bác tha cho
Đừng vì con cá, cướp cò bắn em
Nổ gas liên tiếp mỗi ngày
Vậy nên cẩn thận kẻo bay mất đầu
Mỗi lần đi biển tốn sao
Một, hai, ba, bốn, chỗ nào cũng che
._,_.___