Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

CƯỜI CHÚT CHƠI

                  image


Fr:Viet Do*SaigonCatinat
MESSAGE SANTÉ:

1.  Si la marche et le vélo sont santé, le facteur serait immortel.

2.  Une baleine nage toute la journée, ne mange que du poisson, boit de l'eau et est... grosse.

3.  Un lapin court et saute et ne vit que 15 ans.

4.  Une tortue ne court pas, ne fait rien... pourtant vit 400 ans.

ET VOUS ME DITES DE FAIRE DE L'EXERCICE !
JE SUIS RETRAITÉ... LAISSEZ-MOI TRANQUILLE!
   Bách Hạc phỏngdich
THÔNG ĐIỆP VỀ SỨC KHOẺ
1. Nếu đi bộ và đi xe đạp là sức khoẻ thì người phát thư có lẽ thọ đời đời.

2.Con cá voi bơi suốt ngày,chỉ ăn cá ,uống nước lã,vậy mà to
thù lù…
3. Con thỏ chạy và nhảy chỉ sống được 15 năm.

4. Con rùa không chạy, chẳng làm gì cả,vậy mà sống được 400 năm.
 
THẾ MÀ BẠN LẠI BẢO TÔI PHẢI TẬP THỂ THAO !
TÔI ĐÃ VỀ HƯU RỒI ..XIN  CHO ĐƯƠC YÊN THÂN !!!

Fr: Dieu Huynh
Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua một nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hồn, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa thì thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ.
Anh bảo:
- "Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ! Ông đang làm gì ở đây vậy?" Ông già trả lời:
- "Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao..."

                           *****
Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):
- Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ choang vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy.
Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:
- Mời vào!
Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:
- Chính các người đã làm bể cửa kính?
Vợ chồng răm rắp trả lời:
- Vâng, nhưng chúng tôi rất lấy làm tiếc.
- Thật ra các người đã giải thoát cho tôi. Tôi là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tôi xin tặng ba điều ước. Nhưng vì có hai người, nên tôi sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi.
Người đàn ông hỏi người chồng:
- Ông ước điều gì?
Người chồng trả lời:
- Tôi muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD.
- Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng.
Vị thần quay qua người vợ và hỏi:
- Còn điều ước của bà là gì?.
- Tôi muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.
- Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.
Người chồng hỏi vị thần:
- Vậy còn điều ước của ông là gì?
- Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông nhé!
Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:
- Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?
Người vợ trả lời:
- Em đành phải đồng ý thôi!
Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ...
Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ: - Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?
- Dạ, 40 tuổi, nhưng sao ông lại hỏi tuổi anh ấy?
- Thật không thể tưởng tượng! Đã từng ấy tuổi rồi mà ông ta vẫn còn tin là có thần thánh ư!

                           *****
Hết mực rồi
Luật-sư hỏi:
- Xin bà cho biết lý-do xin ly-dị.
Bà khách mặt đỏ au, đáp nhỏ:
- Thưa, thật là khó nói...
Luật-sư chừng như bận-rộn lắm, giao cho cô thư-ký:
- Cô chờ nghe và ghi hộ tôi nhé!
Cô thư ký đang tẩn-mẩn sửa bút, than-phiền:
- Khổ quá! Bút lại hết mực rồi!
Bà khách nghe lọt, mừng rỡ đáp:
- Vâng! Thế đấy, xin cô cứ ghi lại như vậy!

                         *****
Quả là nghiêm trọng
 Một thiếu-phụ than-thở với cô bạn láng-giềng:
- Nguy quá chị ạ! Tôi nhặt được chiếc khăn tay của tôi trong túi áo chồng tôi.
- Ơ! Vợ chồng dùng chung một chiếc khăn, có gì mà nguy!
- Nhưng chiếc khăn thêu hai đóa hồng ấy tôi đã tặng cho người bạn gái thân nhất của tôi từ lâu!
Đến phiên cô bạn láng diềng mặt mày tái đi: - Hừ! thế thì nghiêm-trọng thật!

                        *****
Chuyên-môn Trưởng phòng nhân-sự nhà Đại-biểu Quốc-hội hỏi người tới xin việc:
- Đồng chí biết tốc-ký không?
- Thưa không.
- Đánh máy?
- Thưa không?
- Thế... có biết đọc biết viết không?
- Báo cáo, có. Tôi đã qua lớp bổ-túc văn-hóa cấp ba.
- Ngoài ra, đồng-chí chuyên về ngành nào?
- Báo-cáo, tôi không chuyên về ngành nào cả.
Cán bộ trưởng phòng lắc đầu:
- Thế thì hỏng. Tất cả những chỗ làm việc dành cho những người như đồng-chí đã kín hết rồi!

                          *****