Fr: An Do
TẠ ƠN EM
Em yêu dấu! Anh đi cải tạo!
Em ở nhà vun quén nuôi con
Đợi anh, em đợi mỏi mòn
Trông anh từng phút, bồn chồn ngày đêm
Sau hai năm bòn nhặt, góp nhóp
Chuẩn bị mua thực phẩm thăm nuôi
Mỗi thứ một chút, than ơi!
Chút đường, chút muối…từ người vợ yêu!
Mắm kho quẹt nức lòng mỗi buổi
Đậu phọng rang làm giảm cơn đau
Chai dầu gió, lúc nhức đầu
Cá kho vài mảnh nhai lâu quá bùi!
Em đã chẳng nề hà dặm thằng
Đi một tuần mới đến nơi anh
15 phút gặp rõ nhanh
Chia tay nước mắt hai hàng như mưa!
Em báo cáo đàn con vẫn khỏe
Nhỏ được học, nhưng lớn nghỉ rồi
Con Phương, con Phượng, thằng Khôi
Đan len với lại tập ngồi…vá xe!
Anh ở đây, ngày chặt tre nứa
Bạn khiêng về, anh lại chặt thêm…
Nhớ em da diết mỗi đêm
Thương con nẫu ruột tiếng chim não nề!
Khi thất thế làm thằng tù tội
Chẳng tội chi chúng cũng xiềng gông
Bo bo, lát sắn …đỡ lòng
Khoai hà, gạo mục…vẫn trông ngày về!
Tình anh em vô cùng thắm thiết
Nhờ anh em mà sống chờ ngày
Được vua, thua giặc, xưa nay
Anh hùng lỡ vận biết ngày nào qua?
Hơn chục năm anh về hoan hỉ
Các con mừng, em chỉ khóc mùi
Ôm em: Em nhất trên đời
Em người yêu dấu và người cứu tinh!
Tạ ơn em hết nhiệt tình
Tạ ơn em đã hi sinh vô bờ
Nếu anh là một Nhà thơ
Dành nhiều trang giấy viết: “Nhờ có em…
Thương em anh muốn báo đền
Tình yêu anh sẵn, bạc tiền nay không!
Ngày 28-11-2013
Lễ Tạ Ơn tại Hoa Kỳ
Bút Xuân Trần Đình Ngọc