Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

TƯỚNG LƯƠNG XUÂN VIỆT

Tướng Mỹ gốc Việt đầu tiên trả lời báo Mỹ: “Sống ở Mỹ không dễ!...”

Hồi đầu tháng 8, quân đội Mỹ tổ chức lễ phong hàm Chuẩn tướng cho đại tá Lương Xuân Việt (Viet Xuan Luong). Ông Việt trở thành người Mỹ gốc Việt đầu tiên được phong tướng trong lịch sử quân đội Mỹ...


Ông Việt theo gia đình sang Mỹ năm 1975, bắt đầu sự nghiệp trong quân đội Mỹ sau khi tốt
nghiệp đại học Nam California năm 1987, nơi ông nhận được bằng cử nhân sinh học, thạc sĩ khoa học nghệ thuật quân sự.
Ông Việt từng theo học tại trường đào tạo chỉ huy, phục vụ Lực lượng tác chiến ở Nam Âu, đóng quân ở Ý. Ông cũng tham gia vài chiến dịch ở Kosovo, Bosnia-Herzegovina rồi Iraq và Afghanistan.

Về chức vụ, ông Việt từng là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 82 biệt kích dù,trung đoàn trưởng sư đoàn 101 không kỵ, sau đó là
 tư lệnh phó sư đoàn thiết kỵ số 1 cho đến nay. Chức vụ này thường phải do sỹ quan cấp tướng đảm nhiệm.
Sau khi trở thành người Mỹ gốc Việt đầu tiên được phong tướng, ông Việt vừa có bài trả lời phỏng vấn nhật báo
 Orange County. 
Phóng viên Orange County: Việc chuyển từ Việt Nam sang Mỹ sống có khó khăn gì cho gia đình ông không?
Tướng Lương Xuân Việt: Lúc đầu, chúng tôi rất lạc quan vì nghĩ rằng có thể tiếp tục học và sống với giấc mơ Mỹ. Nhưng trên thực tế, những gì xảy ra giống như hầu hết những người nhập cư đến đất nước này, cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng. Chúng tôi ra khỏi nhà một người bạn ở Los Angeles chỉ với 200 USD. Chúng tôi phải tới một khu vực rất nghèo khó ở Los Angeles, gần Echo Park.
Bố mẹ tôi phải bắt đầu làm việc ngay lập tức và chị em tôi (ông Việt có 6 chị em) cũng vậy để mưu sinh. Tất cả gom góp hết tiền lương để nuôi sống gia đình. Nhưng mọi thứ không hề tuyệt vời.Chị cả của tôi đã phải làm việc theo kiểu bị bóc lột ở Chinatown (khu người Hoa) và chị ấy chẳng làm được những gì mà người ta mong muốn. Chị thứ hai làm việc tại một trạm xăng dù họ đều đã học đại học tại Việt Nam (miền nam Việt Nam trước 1975).
Sau khi chị hai của tôi đã bị cướp dùng súng dọa, cha tôi nói với chúng tôi thế là đủ rồi và
chúng tôi cần phải trở lại trường học, còn chuyện làm việc để cha mẹ tôi lo.
Vì vậy, cha tôi đã làm việc quần quật và đưa tất cả chúng tôi đến trường. Chúng tôi đều đi học đại học. Một nửa đến UCLA (Đại học Los Angeles) và một nửa đến USC (Đại học nam California)
-Tại sao ông chọn USC thay vì UCLA?
- Tôi được cả 2 trường nhận và các chị em của tôi cũng vậy. Nhưng tôi đã định hướng tới USC để có thể trở thành một sĩ quan dự bị theo chương trình ROTC (một chương trình giữa Bộ quốc phòng Mỹ với các trường nhằm tuyển dụng sĩ quan). Tôi nhận được một suất học bổng bốn năm. Hai mươi năm sau, tôi thấy không có gì phải hối tiếc.
-Có khó khăn gì khi không sinh trưởng, hội nhập vào nền văn hóa Mỹ?
- Nhiều lần khác nhau trước đây tôi gặp rắc rối với tệ bắt nạt và phân biệt chủng tộc, không giống như thời buổi bây giờ. Thật thú vị khi con tôi không bị ám ảnh bởi sự phân biệt. Chúng hoàn toàn vô tư và bạn bè của chúng nghĩ rằng chúng thật dễ thương khi nói tiếng Việt. Còn thời của tôi thì khác. Đối với tôi, ngôn ngữ là một vấn đề sống còn, tôi phải cố gắng học tiếng Anh nhanh nhất có thể. Tôi lớn lên trong một môi trường khắc nghiệt. Tôi đã trải qua một số thời điểm khó khăn.

Ba điều ông đã học về lãnh đạo trong quân đội là gì?
- Thứ nhất là đối xử với mọi người bằng sự tôn trọng và lòng khoan dung. Đó là một trong những triết lý sống của tôi.
Thư hai là khiêm tốn. Rất nhiều người trong chúng tôi đạt đến cấp bậc này đã phải trải qua một số giai đoạn sàng lọc kỹ càng với tỷ lệ cạnh tranh cao. Nhưng đã có rất nhiều người hy sinh để chúng tôi có được vị trí như hôm nay. Tôi sẽ không bao giờ quên điều đó.
Thứ ba, luôn giúp đỡ. Trong quá trình thành công, bạn luôn nhận được giúp đỡ của mọi người không chỉ từ cấp trên, đồng đội mà còn cả từ gia đình. Do vậy, tôi luôn sẵn lòng giúp đỡ những người xung quanh tôi đạt được thành công.
Quá trình chỉ huy chiến đấu ở Afghanistan của ông thế nào?
- Tôi có khoảng 6.000 binh sĩ dưới quyền chỉ huy tại một khu vực nhiều biến động ở gần biên giới với Pakistan.

Vào những ngày cuối, tôi nghĩ rằng chúng tôi đã có thể đạt được tiến bộ đáng kể trong việc thúc đẩy (sự tự chủ) chính quyền địa phương như giúp người Afghanistan xây dựng một số cơ sở hạ tầng ở đó, giúp lực lượng vệ binh quốc gia và chính lxviet 2 quyền địa
 phương có một khoảng thời gian và không gian để ổn định môi trường (trước khi Mỹ rút quân).
-Ông thấy sự nghiệp của ông sẽ thăng tiến đến đâu?
- Tôi nghĩ rằng tôi đã vượt quá mong đợi của tất cả mọi người và chính bản thân tôi. Còn giờ, tôi sẽ cống hiến cho tới khi nghỉ hưu
-Việc là người Mỹ gốc Việt đầu tiên lên lon tướng có ý nghĩ gì về ông?
- Khi bạn là người đầu tiên của bất cứ điều gì, nhiệm vụ của bạn là phải làm một ví dụ tuyệt vời cho tất cả những người phía sau bạn noi theo./.