Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

MỸ ĐÃ NÓI GÌ PHẢI LÀM NẤY - TRUNG QUỐC PHẢI CHẤM DỨT CÁI TRÒ CÂU TIỄN (TAM THẬP LỤC KẾ)

1.Diễn văn của TT Obama trước Lưỡng Viện Quốc Hội Úc

2. Bình Luận :

Mỹ : Đến để ở lại

Tiếng Nói Nước Nga 22.11.2011

1)Diễn văn của TT Obama trước Lưỡng viện Quốc hội Úc

clip_image002
Trong bài diễn vănTổngThống Hoa Kỳ đọc trước lưỡng việnquốc hội Úc ngày 17/11/2011*, tuy Ông Obama đã chú tâm đến mối tình bằng hữu giữa Úc và Mỹ, nhưng Ông đã dành một phần rất quan trọng của bài diễn văn  nêu lên một số vấn đề liên quan đến tình hình an ninh chung của khu vực Biển Đông, Á Châu và mối liên đới chặt chẽ giữa phát triển kinh tế và quyền tư do dân chủ. Riêng vấn đề phát triển kinh tế kết hợp với các quyền tự do dân chủ của người dân, Ông Obama phát biểu như sau:
khi chúng ta phát triển kinh tế, chúng ta cũng cần ghi nhớ sư liên hệ mật thiết giữa sự phát triển và việc điều hành hiệu quả của nhà nước – chấp hành các qui định của pháp luật, sự minh bạch của các cấp của chính quyền và sự bình đẳng của cơ quan tư pháp.
Vì lịch sử đã chứng minh rằng, qua quá trình lâu dài, dân chủ và phát triển kinh tế luôn cùng nhau đồng hành. Thịnh vượng mà không có tự do dân chủ thì chỉ là một hình thức khác của sự nghèo khó.
Điều này mang tôi tới một lãnh vực cuối cùng mà chúng ta đang hướng tới - sự hỗ trợ của chúng ta cho các quyền căn bản của con người.
Mỗi quốc gia phải tạo ra con đường đi tới riêng cho chính mình.
Nhưng cũng có một số quyền của con người được coi là phổ quát, trong số này có thể kể quyền tự do phát biểu, tự do báo chí, tự do lập hội, tự do tôn giáo, và quyền tự do chọn những người lãnh đạo đất nước của mình.
Những quyền này không phải quyền của người Mỹ, quyền của người Úc, quyền của người Tây Phương. Những quyền này là quyền chung của con người, nhân quyền.
Những quyền này khuấy động đến lương tâm của con người, vì chúng ta đã thấy được các thể chế dân chủ đã thành công ở đây tại Châu Á.
Những thể chế khác đã được thử áp dụng trước đây- phát xít, cộng sản, độc tài cá nhân, và độc tài phe nhóm. Và những thể chế này đã thất bại vì một lý do đơn giản: các thể chế này đã quên rằng nguồn gốc tối thượng của  quyền lực hợp pháp là ở lòng dân.
Đúng, dân chủ có thể rối rắm và thô bạo,và tôi biết rằng tất cả quí vị tại đây đã tận dụng nhuần nhuyển trong những buổi chất vấn và tranh luận (tại lưỡng viện Quốc Hội Úc).
Dù cho chúng ta có nhiều khác biệt tư tưởng giữa các đảng phái, chúng ta đều biết rỏ rằng thể chế dân chủ chúng ta được thụ hưởng là một hình thể chính quyền tuyệt vời nhất được nhân loại biết đến.
Do vậy, là hai quốc gia có thể chế dân chủ tuyệt vời (Úc, Mỹ), chúng ta cần lên tiếng bảo vệ cho những quyền tự do này một khi những quyền này bị hăm dọa.
Obama-Clinton.jpg
Chúng ta cùng đồng hành với các các quốc gia vừa bước vào thể chế dân chủ, như Indonesia, giúp họ củng cố các cấp trong chính quyền mà từ đó xây dựng một nhà nước tốt.
Chúng ta khuyến khích một nhà nước mở, bởi vì các quyền dân chủ có được hay không sẽ tùy thuộc sự thông tin đầy đủ và sự tham gia tích cực của người dân.
Chúng ta giúp củng cố các tổ chức dân sự, vì các tổ chức này giao quyền cho dân để kiểm soát việc làm và trách nhiệm của chính quyền.
Và chúng ta cổ võ nhân quyền cho tất cả mọi người - kể cả phụ nữ, dân tộc thiểu số và văn hóa địa phương– vì khi xã hội nào tiếp thu được những tiềm năng của người dân, xã hội đó sẽ được thành công hơn, sẽ được thịnh vượng hơn và công bình hơn.
Những nguyên tắc này đã hướng dẫn chúng tôi tiếp cận được với Miến Điện, qua sự kết hợp cấm vận và thương thảo.
Hôm nay, bà Aung San Suu Kyi được hoàn toàn tự do, không còn bị quản thúc tại gia. Một số tù nhân chính trị được trả tự do và chính quyền đã bắt đầu thương thảo với các thanh phần đối lập.
Tuy vậy, các vi phạm nhân quyền vẫn còn tồn tại. Do đó chúng tôi sẽ tiếp tục nói rõ về những bước mà chính quyền Miến Điện phải thực hiện để cải thiện bang giao với Mỹ.
Đây là con đường tương lai mà chúng tôi theo đuổi trong khu vực Á Châu Thái Bình Dương – an ninh, thịnh vượng và phẩm giá nhân quyền cho tất cả người dân trong khu vực. Đó là những điều mà chúng tôi đứng ra đấu tranh. Đó là bản chất của người Mỹ chúng tôi.
Đó là những mục tiêu mà chúng tôi sẽ theo đuổi, cùng với sự tham gia của các nước đồng minh và bạn bè, và với mọi sức lực cơ bản của người Mỹ.
Do đó không còn nghi ngờ gì nữa: tại khu vực Á Châu Thái Bình Dương trong thế kỷ thứ 21, nước Mỹ sẽ toàn tâm toàn lực nhập cuộc.
Tuy nhiên, trong giai đoạn có những thay đổi to lớn và đầy bất định này, tuơng lai có vẻ dường như không chắc chắn. Xuyên qua một đại dương to lớn, chúng ta không thể lường trước được khó khăn hay trở ngại gì đang đón chờ ở nơi chân trời phía trước. Nhưng nếu mà vùng đất to lớn này và dân chúng tại đây có thể dạy chúng ta điều gì, thì đó là lòng quyết tâm đấu tranh cho quyền tự do dân chủ và sự tiến bộ mà chúng ta không có lý gì để nghi ngờ.
Đó lý do tại sao phụ nữ của nước Úc này đã đứng lên đòi hỏi chính quyền phải lắng nghe tiếng nói của họ, đã đưa đến nước Úc là quốc gia đầu tiên cho phụ nữ có quyền bầu cử ứng cử vào quốc hội và, đã có phụ nữ trở thành Thủ Tướng.
Đó là lý do tại sao dân chúng xuống đường biểu tình - từ Đề Li, Seoul, từ Manila đến Jakarta - để loại bỏ chế độ thực dân và độc tài và từ đó xây dựng nên những nước dân chủ to lớn nhất của thế giới.
Đó lý do tại sao có một quân nhân Nam Triều Tiên đứng canh tại vùng phi quân sự Nam Bắc Triều Tiên để bảo vệ người dân miền Nam, và tại sao có một thanh niên Bắc Triều Tiên dám liều mạng sống trốn qua biên giới. Tại sao những người lính đội nón xanh bảo vệ hòa bình cho một nước mới thành lập. Và tại sao những phụ nữ đã gan dạ vào các nhà chứa cứu thoát các em gái trẻ thoát khỏi cảnh nô lệ thời nay, một thảm cảnh phải cần bị tiêu diệt.
Đó lý do tại sao những thanh niên mặc áo quần bình thường, vì hòa bình, đã đối đầu với hành hung và súng đạn, và tại sao hằng ngày - từ thành phố to lớn đến những làng mạc hẻo lánh, trong số những hành động anh dũng mà thế giới chúng ta có lẽ chưa bao giớ mục kích – như một học sinh đăng tin vào một blog; một người dân ký tên vào một tuyên cáo, một người đấu tranh không chịu khuất phục, bị quản thúc tại nhà, để đòi các quyền tự do dân chủ tương tự như những gì mà chúng ta hiện đang thụ hưởng.
Thế giới luôn ngưởng mộ và sẽ không quên những anh chị này.
Dòng lịch sử có thể ngưng và chảy, nhưng với thời gian trôi qua, các dòng lịch sử di chuyến một cách quả quyết, quyết liệt, theo một hướng duy nhất.
Lịch sử đứng về phía của các xã hội tự do, chính quyền tự do, kinh tế tự do, con người tự do. Và tương lai thuộc về những con người gan dạ quyết tâm đứng vững và đấu tranh cho những lý tưởng này, trong khu vực này và trên toàn thế giới.
Đây là câu chuyện của sự liên minh mà chúng ta ăn mừng hôm nay. Đây là tố chất của lãnh đạo mới của Mỹ. Đó là là tố chất của mối quan hệ của chúng ta. Và đây là công tác mà chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện, cho sự an ninh, sự thịnh vượng, và phẩm giá của tất cả mọi người trong khu vực Á Châu Thái Bình Dương và trên toàn thế giới.
Xin Thượng Đế chúc phúc cho nước Úc, Thượng Đế chúc phúc cho nướcMỹ và Thượng Đế chúc phúc cho tình bằng hữu giữa hai dân tộc của chúng ta.
Cám ơn quí vị rất nhiều.
                         ( Trích DânLàmBáo)
                        *****
2) MỸ : ĐẾN ĐỂ Ở LẠI 
Tiếng Nói Nước Nga – Bình luận trong ngày 22.11.2011
SOUTH KOREA USA MILITARY DRILL
Quân đội Mỹ đang gia tăng sự hiện diện của mình trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương, bất chấp những cắt giảm về ngân sách của Lầu Năm Góc. Các chuyên gia nhận định rằng, Washington đang tìm cách trung hòa sự ảnh hưởng quân sự và chính trị ngày càng tăng của Bắc Kinh trong khu vực.
Theo các thỏa thuận giữa Hoa Kỳ và Úc, vào năm 2012, quân đội Mỹ sẽ triển khai lực lượng tại thành phố Darwin, Bắc Úc. Các nhà quan sát đã gọi đây là một quyết định chưa từng có. Lần đầu tiên sau cuộc chiến tranh tại Việt Nam, Mỹ có kế hoạch bố trí ở châu Á-Thái Bình Dương một lực lượng quân sự lớn như vậy.
Ở Úc sẽ thường xuyên được triển khai lực lượng thủy quân lục chiến Hoa Kỳ với số lượng tới 2.500 quân nhân. Theo dự tính của giới lãnh đạo quân sự-chính trị Mỹ, sự bố trí như vậy cho phép phản ứng kịp thời với những thách thức ở châu Á-Thái Bình Dương và thực hiện có hiệu quả các hoạt động cứu hộ và nhân đạo trong khu vực.
Lẽ dĩ nhiên, những tính toán toán hàng đầu ở đây mang tính chất quân sự chứ không phải nhân đạo. Việc triển khai quân đội Mỹ tại Darwin và các chuyến thăm thường xuyên của tàu hải quân Hoa Kỳ tới bến cảng thành phố sẽ biến nơi đây thành vị trí đòn bẩy quan trọng, phục vụ kiểm soát vùng biển rộng lớn của Thái Bình dương. Ngoài ra, Không quân Hoa Kỳ được phép sử dụng tối đa các sân bay của nước đồng minh. Về bản chất, đây là sự hình thành một trung tâm mới về triển khai nhanh của lực lượng Mỹ trong khu vực.
Như người đứng đầu Nhà Trắng đã nhấn mạnh trong bài phát biểu của mình trước quốc hội Úc, Mỹ đến đây là để “ở lại” với tư cách một lực lượng Thái Bình Dương, hỗ trợ xác định tương lai của khu vực. Những lời hùng biện cũng như các quyết định gần đây của ông Barack Obama phản ánh tính cạnh tranh khốc liệt của Mỹ với Trung Quốc trong sự thống trị toàn cầu và khu vực. Sau đây là nhận xét của trung tá Leonid Ivashov, Giám đốc Học viện Các vấn đề địa chính trị.
“Người Trung Quốc chính thức tuyên bố rằng, họ muốn thấy một thế giới đa cực. Nhưng họ lại định hướng nhìn nhận một châu Á đơn cực với Trung Quốc là trung tâm, một châu Á-Thái Bình Dương nằm dưới sự ảnh hưởng của Trung Quốc. Người Mỹ thì kỳ vọng về một  thế giới đơn cực do Mỹ thống trị, thông qua hệ thống tài chính và sức mạnh quân sự, nhưng châu Á lại được họ mong thấy dưới lăng kính đa cực. Làm sao để tồn tại những quốc gia và thế lực, có thể đối lại sức mạnh của Trung Quốc, đánh tan khát vọng của Bắc Kinh dẫn đầu và làm bá chủ châu Á”.
Kế hoạch tăng cường hợp tác quân sự Mỹ-Úc gây nên sự bất bình tại Trung Quốc, phía đánh giá chính sách của Mỹ trong khu vực nhằm tìm cách kiềm chế Bắc Kinh. Hiệp định giữa Washington và Canberra được phát ngôn viên chính thức Bộ Ngoại giao Trung Quốc Lưu Vị Dân nhận xét như sau: "Cần cân nhắc đánh giá, liệu việc tăng cường và mở rộng quân sự của liên minh có đáp ứng yêu cầu của thời đại, và có phù hợp với sự mong đợi của các quốc gia khu vực và cộng đồng thế giới”.
Tuy nhiên vào ngày hôm sau, vấn đề này đã được ông Lưu Vị Dân trả lời một cách nhẹ nhàng hơn. Ông nhấn mạnh rằng, "phía Trung Quốc không phản đối sự phát triển bình thường quan hệ giữa các quốc gia khác."
Không chắc rằng, giữa Trung Quốc và Mỹ tồn tại hay sẽ nảy sinh những thỏa thuận về phân chia trách nhiệm trong khu vực. Phần nhiều ở đây, Trung Quốc muốn kéo dài thời gian, né tránh tối đa sự đụng độ đối đầu với Mỹ, nhưng trong khi ấy tăng cường xây dựng tiềm năng lực lượng của mình. Trước hết, Trung Quốc dự định phát triển hạm đội tầu ngầm và tàu sân bay, cũng như không quân chiến lược. Đó là những mục tiêu cho phép quốc gia cảm thấy tự tin hơn trên nền “cuộc phục sinh quân sự” của Mỹ ở khu vực Châu Á-Thái Bình Dương.