Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

LIÊM SỈ

Fr: Viet Do* KimThoaNorton*Hiep Đang* BuithiXuanmenyeu@googlegroups.com

"ANH ĐÀO" "MẮC CỠ "MAC 1Hoàng Thanh Trúc (danlambao) - “Trong bối cảnh gay go, tôi cảm thấy mình đã làm hết sức mọi việc có thể. Hiện giờ, tôi muốn các bạn chọn một người nào đó thay thế tôi làm Thủ Tướng mới”.Thủ tướng Nhật Bản Naoto Kan hôm (26/8) đã chân thành ngỏ lời như vậy với quốc dân và nghị viện Nhật Bản để xin từ chức sau gần 15 tháng nắm quyền. Quyết định được đưa ra trong bối cảnh mức độ tín nhiệm của công chúng với chính phủ và Đảng Dân chủ Nhật Bản (DPJ) của nhà lãnh đạo này sụt giảm do không kịp thời trong cách xử lý thảm họa động đất, sóng thần và rò rỉ hạt nhân vừa qua. 

 MACO 2

 Thủ tướng Nhật Bản Naoto Kan

Cái cung cách xử sự của Thủ Tướng Naoto Kan khiến tôi nhớ lại lời người bạn, doanh nhân Nhật làm ăn tại VN nói với tôi cách nay không lâu: “...Độc tài chính trị và đam mê quyền lực với đất nước chúng tôi đồng nghĩa là “vô liêm sỉ”, chính người dân mới có toàn quyền lên tiếng chọn lựa hướng đi cho dân tộc thông qua nghị viện dân chủ. Đảng phái chỉ là người thừa hành, phát quang, thông thoáng, cho lối đi tốt hơn, nhanh hơn, chứ không là nhóm người toa rập nhân danh đảng phái làm chủ nhân ông thay đổi hướng đi đó – Chắc bạn cũng thường thấy trên chính trường Nhật Bản, vị trí lãnh đạo đôi khi ngắn như tuổi thọ của đóa anh đào, bởi một sai sót nhỏ tự thân vị chính khách vì lòng tự trọng phải biết từ nhiệm trong danh dự chứ không muốn là người vô liêm sỉ ….
Đây là vị Thủ tướng thứ 5 của Nhật Bản từ chức trong 5 năm qua – Bình quân mỗi mùa hoa anh đào xứ Phù Tang có một Thủ tướng mới, sự ra đi trong danh dự của từng vị trước nhiệm kỳ nếu soi rọi kỹ – tất cả – nhiều hay ít đều giữ lại màu trắng tinh khôi hay màu hồng phấn dễ thương của đóa anh đào lìa cành trước mặc định khắc nghiệt của đông phong. Với họ sự từ nhiệm rời bỏ quyền lực nhẹ nhàng thư thái như động tác gác kiếm của Hiệp Sĩ Samurai – Năng lực, nhân cách ví như nước thép trui rèn làm nên sự sắc bén của thanh gươm, tì vết, cùn lụt hay sức mẻ đồng nghĩa không xứng đáng phẩm chất tinh thần cao thượng truyền thống của một hiệp sĩ Samurai giúp đời diệt bạo trừ gian và họ dứt khoát từ bỏ nó chứ không tận dụng để phải ô danh.
Chính trường hay hệ thống chính trị của một quốc gia, gần giống như môi trường nước và không khí cần phải luân lưu thay đổi cho phù hợp trong từng hoàn cảnh mới mang lại sự trong lành và tinh khiết. Trong lành, Tinh khiết trong trường hợp này là chuẩn mực của phạm trù đạo đức trong đó có Liêm sỉ mà bắt buộc mọi chính khách điều hành quốc sự phải đặt nó trong tái tim mình để hòa chung nhịp đập cùng với hàng ngàn, triệu trái tim trong cả nước giúp cơ thể quốc gia an toàn khỏe mạnh. Chỉ cần sai lệch nhịp đập, cần phải điều chỉnh hay thay đổi kịp thời nếu không – cơ thể lâm nguy !.
Nhân vô thập toàn – khẳng định bất biến. Khác với ốc, vít, khi bị mài mòn hoen rỉ hay khuyết tật nếu không thay thế kịp thời có thể nó phá tan một cổ máy, con người sở hữu tư duy tất yếu phải biết làm gì khi nhận ra điều ấy sớm hơn, nếu nhìn thấy khiếm khuyết mà vẫn âm thầm im lặng thì có nghĩa là người nhưng không hơn giá trị ốc vít.
Có sự khác biệt trong nhân cách của mỗi con người trong trường hợp này.
– Cùng là sắc dân châu Á đồng dạng toàn phần, nhưng sao nhân cách và tri thức của hầu hết các Thủ Tướng (chính khách) Nhật và Hàn Quốc lại cao hơn các chính khách (giới chức cầm quyền đảng CSVN) Việt Nam tới mấy cái đầu (Ở đây xin lỗi bạn đọc, không biết có xứng đáng không? để gọi những người lãnh đạo nhà nước CSVN là “Chính Khách”? vì chính khách thường chỉ danh là những người làm chính trị “sạch sẽ” có nhân cách và biết liêm sỉ !)
Như trên đề cập, Thủ tướng Nhật Naoto Kan chân thành trần tình: “đã làm hết sức mọi việc có thể trong thảm họa động đất, sóng thần và rò rỉ hạt nhân” vừa qua. Rất cao thượng! Ông không nói tiếp, nhưng mọi người có thể hiểu: vì thảm họa thiên nhiên quá lớn mà năng lực của con người cá nhân ông thì có hạn nên không chu toàn trách nhiệm, ông không hề đổ lỗi như thế mà chỉ nhận trách nhiệm để xin: “các bạn chọn một người nào đó thay thế tôi làm Thủ Tướng mới ”. Nó khác biệt hoàn toàn với Thủ Tướng CHXHCN/Việt Nam, người chỉ đạo trực tiếp giao tất cả 700 triệu đôla tiền bán trái phiếu quốc gia VN ra quốc tế cho tập đoàn Vinashin góp phần trực tiếp gây nên thất thoát gần 4 tỷ đôla sau đó. Số tiền bằng 2 năm thu hoạch lúa gạo của nông dân cả nước đem đổ sông đổ biển, thiệt hại không nhỏ chút nào. Tuy nhiên, trước Quốc Hội dù ông có hứa sẽ kiểm điểm trách nhiệm tới nơi tới chốn chứ không làm qua loa, nhưng vì “sự nghiệp” thêm một nhiệm kỳ Thủ Tướng nữa nên lời hứa đó như “mây bốn phương trời”??.
MACO 3
Thủ Tướng CHXHCN/Việt Nam
Một trường hợp điển hình khác nghiêm trọng hơn, vụ hỏa hoạn khủng khiếp ở Trung tâm Thương mại Quốc tế ITC (International Trade Center) tại thành phố Hồ Chí Minh năm nào, chắc cư dân Q1 Sài Gòn chưa quên, thiêu rụi một nửa toà nhà 5 tầng làm chấn động dư luận thành phố Hồ Chí Minh.
Vụ hỏa hoạn cướp đi sinh mạng 60 người, làm 70 người khác bị thương, phần lớn người tử nạn là sinh viên đại học mới ra trường đang thực tập của CT/ bảo hiểm của AIA. Vụ hỏa hoạn cách văn phòng CT/UBND/TP 200m. Rất đau lòng, số người chết tăng cao do lực lượng cứu hỏa không có trang bị nệm hơi (một thiết bị không đắt tiền là bao) để người bị nạn trên cao nhảy xuống thoát hiểm? nhiều người liều mạng nhảy xuống từ lầu 3&4 thoát được lửa nhưng tử nạn bởi chấn thương, những cái chết oan uổng một phần rất lớn do tắc trách, thiếu năng lực trong điều hành quản lý đô thị. Nhưng ông CT/UBND/TP (Thị Trưởng) người chịu trách nhiệm an sinh đời sống cho cư dân toàn thành phố, trước cái chết oan uổng 60 mạng người (chắc chắn họ và gia đình có đóng thuế gián tiếp trả lương cho ông), thì lên chức Bí Thư thành ủy và vẫn đang tại chức tại TP/HCM - hiện nay lại là UV/BCT/TW Đảng!
MACO 4
Bí Thư thành ủy/TP/HCM
Trong khi đó cựu tổng thống Hàn Quốc Roh Moo Hyun một chính khách đầy lòng tự trọng đã đổi mạng sống của mình để chuộc lại lỗi lầm lúc tiền nhiệm. Trong thư tuyệt mệnh ông để lại ngày 23/5/09: Tôi xin lỗi vì đã làm phiền các bạn, tôi rất xấu hổ với những vấn đề liên quan tới cáo buộc tham nhũng và chân thành xin lỗi nhân dân”.
MACO 5
Cựu tổng thống Hàn Quốc Roh Moo Hyun
Bộ trưởng Quốc Phòng Hàn Quốc Kim Tae Young xin từ chức vì không bảo vệ được 4 người dân chết do Bắc triều tiên pháo kích vào lãnh thổ Nam Hàn – Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản Fumio Kyuma đã từ chức sau lời phát biểu cho rằng hai cuộc tấn công bằng bom nguyên tử ở Hiroshima và Nagasaki năm 1945 là không thể tránh khỏi làm nhiều người dân Nagasaki phiền muộn, dù lời nói ông không có gì sai trái …v.v.
MACO 6
Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản Fumio Kyuma
Nhiều lắm như lá mùa thu, những tấm gương trọng liêm sỉ hơn cả công danh sự nghiệp, một sinh mạng người dân qua đời oan uổng họ coi như có một phần trách nhiệm của mình và tự nguyện trả giá. Nhưng sao, đẹp và đáng kính những nhân cách cao thượng ấy lại rất hiếm như sao buổi sớm ở CHXHCN/VN. Vì sao vậy? – Không khó lắm để nhận ra. Bao nhiêu năm sau bức màn sắt CSXHCN những con người CSVN chỉ “giàu có” giáo điều Mác lênin, “hàng hóa” dồi dào lúc nào cũng có là Bác và Đảng, gần gũi với họ chỉ toàn súng với đạn, còn vật chất đời sống tất cả đều giống nhau, một tiêu chuẩn tem phiếu của thế giới CS “Đại Đồng” cho nhu cầu tối thiểu con người, chỉ có vậy.
1975 họ ngẩn ngơ khi được Miền Nam “Giải Phóng” bằng đa dạng sắc màu tiện nghi phục vụ đời sống, đối diện trực tiếp với thế giới tư bản muôn màu vật chất ấy, họ – những người CSVN – như loài lạc đà nhịn khát nhiều ngày trong sa mạc XHCN, nhân danh chiến thắng họ thâu tóm quyền lực và tha hồ say mê tiêu hóa mọi thứ, tiêu hóa luôn cả nhân cách và lễ nghĩa liêm sỉ của chính mình đê(chỉ còn suy tôn và bám thật chắc như giác tu loài bạch tuộc vào một thứ duy nhất: chức vụ và quyền lực.
Hình ảnh của họ – những quan chức CSVN – so sánh với các chính khách Nhật, Hàn là hai loài cây: hoa Anh đào – biểu tượng tâm hồn Nhật,thanh cao tinh khiết, trọng Lễ Nghĩa Liêm Sĩ – Công danh sự nghiệp quyền lực có như đông phong làm hoa rơi rụng vẫn vẹn nguyên khí tiết của sắc màu cao thượng và Cây “Mắc Cở” của Việt Nam, buồn lắm, gai góc đầy mình sống chen chúc bò lên cây cỏ đồng loại, ai chạm vào cũng cụp lá mắc cở thảm thương...