Fr: Kim Oanh P
CHUYỆN Ở ĐỜI...
Một con tàu du lịch gặp nạn sắp đắm... Trên tàu có cặp vợ chồng đứng tuổi.. Chật vật lắm người chồng mới dìu đươc người vợ lên boong tàu, tới chiếc thuyền cứu hộ đã đầy người.. Thuyền chỉ còn có mỗi một chỗ đứng chênh vênh... Người chồng đã leo sang thuyền cứu hộ,bỏ người vợ ở lại.
Người vợ đứng trên con tàu đang chìm, hét lên với người chồng một câu…
Kể đến đây, thầy giáo hỏi học sinh: “Các em đoán xem, người vợ sẽ hét lên câu gì?”
Cả lớp nhao nhao trả lời , đại loại “Em hận anh, em đã nhìn nhầm người rồi.”
Chỉ có một học sinh ngồi yên không nói, thày giáo bèn tới hỏi cậu bé.
Cậu bé nói: “Thầy ơi, em nghĩ người phụ nữ sẽ nói: " Chăm sóc tốt con của chúng ta anh nhé!”
Thầy giáo ngạc nhiên hỏi: “Em đã nghe qua câu chuyện này rồi ư?”
Học sinh lắc đầu: “ Chưa ạ. Nhưng mẹ em có kể cho em nghe một chuyện tương tự như vậy.”
Thầy giáo xúc động: “Em đã trả lời rất đúng.”
Rồi thày kể tiếp :"Người đàn ông sống sót trở về quê hương, một mình nuôi con gái cho đến tuổi trưởng thành. Chẳng bao lâu, anh ta mắc bệnh qua đời. Trong lúc thu dọn kỷ vật, người con gái phát hiện quyển nhật ký của cha. Té ra, trong chuyện cặp vợ chồng trên chiếc tàu định mệnh ấy,người vợ mang một bệnh ung thư đã sang giai đoạn cuối cùng. Trong giây phút phải quyết định, người chồng đã dành lấy cơ hội sống duy nhất cho mình. Anh viết trong nhật ký: “Anh đã nghĩ anh và em cùng nhau chết
chìm đáy biển , nhưng anh không thể. Vì còn con gái chúng ta , anh đã đành phài bỏ em ở lại một mình . Xin em hãy tha thứ cho anh .”
Cả lớp đã im lặng tiếp nhận ý nghiã của câu chuyện : Ở đời Phải và Trái, Thiện và Ác nhiều khi rối bời, khó lòng phân biệt.Bời vậy ta chớ nên quá vội vàng khi phê phán người khác./.