Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011

WWW.TINTUCCAONIEN.COM

BẢN TIN HÀNG TUẦN
Số  03/2011      Ngày 15/ 01 / 2011

                    *****
NỘI DUNG 
•    Tin tức lượm lặt
•    Biếtđâulàkhởi điểm cuộc rong chơi
•    Văn hoá chửi…chỉ Hà nội mới có
•    10 cách hay để luyện trí não
•    Xét nghiệm máu giúp phát hiện bệnh Alzheimer
•    30 cách ngăn ngừa bệnh ung thư
•    Chứng trầm cảm của người cao tuổi
•    Ăn nhiều rau quả ngừa bệnh sỏi mật
•    Phát hiện nguyên nhân sụt giảm ong mật tại HKỳ
•    Những thói quen xấu có hại cho thận
•    Đi bộ nhanhlà chỉ dấu của tuổi thọ
•    Loài người có thể sống tới 130 tuổi?
•    Thiếu ngủ dể làm tăng huyêt áp
•    Các thực phẩm ngăn ngừa rụng tóc
•    Phụng dưỡng cha mẹ:một trách nhiệm pháp lý tại TQ


clip_image001
TINTỨC LƯỢM LẶT
clip_image002clip_image004clip_image006

Vào đầu tuần thiên tai ở nước Úc tiếp tục gây hậu quả nặng nề. Mưa lớn tạo nên một dòng thác nước khổng lồ đã tràn vào Brisban thủ phủ của tiểu bang Queensland . Đến ngày hôm nay,nước đã bắt đẩu rút để lại cảnh tan hoang
Trong khi đó mt đợt lũ lt đả tán phá những khu vực hẻo lánh miền đông nam Brazil, làm hơn 500 người chết.


clip_image008

Đai hội Đảng SSVN lần thứ 11đả khai mãc vào ngày12tháng 1 tại Hà nội.Theo một số nguồn tin từ Hà Nội, Nguyễn Phú Trọng sẽ là tổng bí thư, Trương Tấn Sang là chủ tịch nước, Nguyễn Tấn Dũng vẫn là thủ tướng, chủ tịch Quốc Hội là Nguyễn Sinh Hùng,
Biết Đâu Là Khởi Điểm Cuộc Rong Chơi

Tràm CaMau ( bài do bạn QuyVu giới thiệu)
Mẹ vợ ông Hàn mới chết, con cháu  từ xa đổ xô về chịu tang. Các anh chị em vợ của ông chọn một cái hòm do nhà quàn đề nghị, với giá 12 ngàn đô. Ông Hàn  chê đắt, bảo khoan quyết định, chờ ông khảo giá đã.
Ông Hàn bình tĩnh ngồi bên máy vi tinh, lục tìm khảo giá. Bà vợ ông thì chạy lui chạy tới trong phòng khách,  dẫm chân đành đạch trên sàn nhà, khóc  bù lu bù loa, rồi đến day áo ông mà nói: “Giờ nầy mà anh còn ngồi đây thong dong khảo giá? Chuyện nầy cấp bách. Có phải mua món hàng gia dụng đâu mà chần chờ? Tốn kém bao nhiêu anh em chúng tôi cũng chung chịu. Mẹ chết có một lần. Làm chi cái việc hà tiện xấu thế?”
Ông anh vợ cũng bối rối nói: “Giờ phút nầy, thì nhà quàn ra giá bao nhiêu, mình cũng phải nhận. Có đắt hơn ít trăm bạc, cũng không sao. Mình lựa chọn cái hòm đó, chứ họ có ép mình đâu?”
Ông Hàn quay ngoắt lại, nói với giọng cứng rắn: “Ít trăm thì tôi khảo giá làm chi? Phải ít nhất là mấy ngàn đồng. Có thể tiết kiệm được từ 40% đến 60%  toàn bộ chi phí tang lễ. Dù là tiền của ai đi nữa, tôi cũng không muốn phung phí.”
Bà vợ thét lên: “Rồi mua phải thứ hòm giả mạo, không tốt. Nó đâu đem đến liền cho mình được, chờ đến bao giờ mới có? Chậm trể việc ma chay. Mà lỡ nhà quàn không chịu nhận hòm từ nơi khác đưa tới, thì đem cái hòm đi tặng ai, tôi nhất định không cho để trong nhà nầy.”
Ông Hàn cười hề hề, chậm rải trả lời: “Giả mạo làm sao được? Cũng hòm ấy, cùng hiệu, cùng tên, cùng  nhà sản xuất. Nhà quàn cũng mua tại các nơi đó thôi. Rồi cọng thêm chi phí, tiền lời, mà tăng giá lên. Ai dại mua thì ráng chịu. Nhà quàn cũng không làm gì sai trái. Họ làm thương mãi, phải kiếm cho được nhiều tiền lời càng tốt. Họ chẳng có gạt gẫm ai. Nhưng nếu mình mua được hòm đúng giá, thì người bán sẽ chuyển ngay đến nhà quàn trong vòng 24 giở. Chắc chắn. Theo luật liên bang Mỹ, bắt buộc nhà quàn không được từ chối quan tài và các vật dụng cần thiết cho người chết do thân nhân mua và đem đến. Trường hợp đó, nhà quàn chỉ lo các dịch vụ tang ma, các lễ lạc mà thôi. Tôi còn phải kêu nhà quàn cung cấp cho mình bảng ghi giá cả của từng mục, gọi là FPL (Funeral Price List) theo luật định. Tôi sẽ so sánh thêm giá cả của từng mục dịch vụ để không bị hố, trả giá cao, đắt.  Bà đừng lo, nếu nhà quàn không nhận hòm, thì tôi bán lại kiếm chút lời.”
“Bây giờ không phải là lúc đùa giỡn được. Anh có chắc hòm được giao đúng thứ mình muốn, và trong vòng 24 giờ không. Giao cho nhà quàn, họ tráo hòm khác thì sao? Anh đã có kinh nghiệm nào đâu?”
“ Mình có thể đòi hiện diện trong lúc giao hàng, ai mà đánh tráo được?”
Cả nhà bực mình, xôn xao vì thái độ kỳ cục của ông Hàn.  Một bà chị vợ gay gắt: “Có phải vì không là mẹ ruột, nên  cậu nhẩn nhơ, và đòi làm những chuyện trái đời?”
Ông Hàn hơi giận, giọng cứng, gằn: “Nầy, chị đừng nói thế. Mấy năm nay ai chăm sóc mẹ? Ai đưa mẹ đi bệnh viện, làm đủ thứ giấy tờ, nhắc mẹ uống thuốc hàng ngày? Thằng nầy chứ ai. Thế thì bây giờ mẹ qua đời, tôi không có quyền phụ giúp mẹ và cả gia đình nầy, cử hành tang lễ đàng hoàng hơn, ít tốn kém hơn hay sao?”
Ông Hàn gầm gừ bỏ đi, lục lọi tìm tòi trong mấy chồng hồ sơ, và quăng ra một tờ bào “US News & World Report” và nói: “Các anh, các chị đọc bài “Đừng Chết Trước Khi Đọc Bài Nầy” (Don’t Die Before You Read This)  đi, để biết.”
Vợ ông Hàn la lên: “Trời ơi, giờ nầy còn bụng dạ nào mà đọc báo? Mà nó viết gì? Sao anh không tóm tắt kể cho bà con nghe, xem có lọt tai không?”
Ông Hàn chầm chậm nói: “Tác giả Miriam Horn viết về chuyện linh mục Henry Wasielewsky. Vị linh mục nầy đã vạch trần cách làm ăn thiếu lương thiện, bóc lột quá đáng của một số nhà quàn trong lúc tang gia bối rối. Đã bị những nhà quàn bất lương  hăm dọa, nhiều lần kêu điện thoại lúc nửa đêm đòi xin tí huyết, không những thế, ông còn bị cảnh sát địa phương săn đuổi, và cả vị Giám Mục địa phận cũng đày ông đi xa. Bài báo viết rất hay, kể rõ một số thủ đoạn của những nhà quàn thiếu lương thiện.”
Ngưng một lát, uống hớp nước xong, ông Hàn nói tiếp: “Tác giả viết thêm rằng, người ta không có kinh nghiệm, không có thì giờ trong thời gian cấp bách, không có đủ bình tĩnh khi đang đau buồn, bối rối, cho nên nhà quàn và nghĩa địa làm giá rất cao. Tang quyến mệt quá, và nghĩ rằng người chết chỉ có một lần, nên giá nào cũng chịu. Cò kè giá cả trong lúc đau buồn nầy, thì thấy có cái gì lấn cấn trong lòng.  Trong bài báo nói, giá cái hòm chỉ 675 đô, mà nhà quàn đưa giá 3495 đô, cũng gật đầu chấp nhận. Giá xe tang mỗi giờ vào thời đó chỉ 25 đô mà tăng lên 200 đô hay cao hơn nữa. Cũng như các món khác như là hoa, bia mộ, thiệp cám ơn vân vân, tăng gấp 3 đến 8 lần. Nếu giá chỉ tăng 100% thôi, là đã là phước cho tang chủ lắm.”
Ông Hàn cười, và tiếp lời: “Bài báo viết thêm rằng, trường hợp tang chủ kêu đắt, họ nói khéo lắm. Đề nghị bỏ xác vào thùng giấy đem chôn sẽ được rẻ hơn nhiều, tang quyến nghe mà xót xa, đau lòng, tủi thân, nghĩ  rằng mình thương người quá cố không đủ, thế là cắn răng chịu giá cao.”
Bà Hàn hỏi thêm: “Còn gì nữa không?”
“Đây, tác giả viết rằng, có một bà đã khóc và xin bà con bạn bè trợ giúp tiền bạc để làm đám tang cho chồng. Nhà quàn đòi 995 đô cho cái hòm. Khi có người hỏi sao đắt thế, họ bảo đó là loại hòm đặc biệt. Có người không tin, đi khảo giá, cũng hòm đó, loại đó, thì nơi sản xuất bảo rằng đó là loại rẻ nhất bằng ván ép. Người ta đến phàn nàn với nhà quàn, thì họ giảm giá xuống 50%.  Có nhà quàn gián tiếp hối lộ cho tu sĩ, giáo sĩ, tặng những vé máy bay đi chơi, du lịch miễn phí, để họ dành cho nhà quàn sắp xếp chương trình tang lễ. Có thế mới ra giá cao được.  Có thể tưởng tượng được không, cùng một cái hòm, mà có nơi đưa giá chỉ 1495 đô, mà nơi khác cho giá 9910 đô. Một số nhà quàn kiếm tiền của thân nhân kẻ quá cố dễ dàng, bằng cách bán các phụ kiện trong đám ma. Ví như gắn thêm một tượng kim loại nhỏ, hình Đức Mẹ Maria, giá mua chỉ chừng 3 đến 5 đô, mà tính đến một hai trăm. Người ta ngại, không dám hỏi về những biếu tượng thiêng liêng nầy.”
Ông Hàn đưa tờ báo cho mọi người và thúc hối : “Đọc đi, mọi người đọc đi để thấy việc tôi làm đây là đúng hay sai. Nếu không biết, thì để cho người khác làm, đừng cản trở”
Vừa lúc đó, thì có bà Kim đến. Bà nầy trước đây làm việc cho nhà quàn, bà là trưởng giám đốc tang lễ, nay đã về hưu. Ông Hàn như bắt được của quý, xoắn lấy bà Kim, yêu cầu giúp đỡ, hướng dẫn dể làm sao giảm thiểu được chi phí đám tang . Bà Kim ngồi cười. Vợ ông Hàn chạy ra phân bua: “ Giờ nầy mà ông xã em còn khảo giá trên mạng để làm tang lễ. Ông ấy muốn giảm chi phí, vì nhiều nhà quàn thường cho giá cao trên trời. Chị làm trong nghề, xin chị chỉ giúp tụi em với.”
Bà Kim chậm rải: “Không phải nhà quàn nào cũng thiếu lương thiện, muốn nhân cơ hội tang gia bối rối mà moi tiền. Rất nhiều nhà quàn đàng hoàng, uy tín, nhưng  họ cũng thừa khôn ngoan, để tìm lợi tức tối đa cho cơ sở kinh doanh của họ. Giá cả cũng có cao, nhưng cao vừa phải, không quá lố. Nếu họ có đề nghị, quảng cáo khách hàng mua thêm mục nầy, mục kia, thì là lẽ thường trong việc kinh doanh kiếm lời. Với chủ trương không gạt gẫm ai, nhưng ai muốn có những thứ xa xỉ, đắt tiền, mà có khả năng tài chánh, thì tại sao nhà quàn lại bỏ lỡ cơ hội ? Nhà quàn là nơi làm thương mãi, kiếm lợi tức, chứ không phải nơi làm phước thiện.”
Ông Hàn nhỏ nhẹ: “Chị có nhiều kinh nghiệm trong ngành nầy, chúng tôi xin chị vài lời vàng ngọc hướng dẫn cho, làm sao để giảm thiểu chi phí chôn cất thân nhân, tránh những sai lầm tốn kém vô ích.”
Bà Kim cười: “ Sai lầm lớn nhất của tang quyến, là không chịu khảo giá năm ba nơi khác nhau. Người ta cho giá nào, thì cũng nhận, không dám hỏi mà cũng không dám mặc cả từ quan tài, cho đến đất chôn, và các nghi lễ tốn kém khác. Sai lầm kế tiếp là chọn lựa nhà quàn. Thường chọn gần nhà, hoặc nơi đã có người quen làm đám tang rồi. Nếu không khảo giá vài ba  nơi, tang quyến có thể trả giá gấp 3 lần nơi khác. Ví như cùng việc mai táng, có nơi cho giá 2500 đô mà chỗ khác đến 6500 đô.  Cũng  việc thiêu  xác, có nơi chỉ 395 đô, mà nơi khác đến 5600 đô.”
Bà vợ ông Hàn bẻn lẻn nói nho nhỏ: “Nếu chị không nói ra điều đó thì em tưởng ông chồng em là người khùng, gàn dỡ, chướng ách. Nhưng em hỏi chị, thì giờ đâu mà đi khảo giá, thân nhân mình chết rồi, có nằm đó mà chờ được không?”
Bà Kim cười nhẹ nhàng: “ Cứ thong thả, để xác thân nhân tại bệnh viện, nơi đây có đủ phòng lạnh để tồn trử, không ai đem xác quăng đi hoặc gởi hoá đơn xuống âm phủ đòi tiền người chết. Khi nào tìm được nơi làm tang lễ tốt, giá cả xứng đáng, chịu được, thì mới ký hợp đồng”
Một ông rể trong gia đình xen vào câu chuyện: “Trường hợp của gia đình tôi, ông bố vừa tắt thở tại bệnh viện, thì khoảng  mười phút sau có nhân viên của nhà quàn đến tiếp xúc với gia đình, nói là họ được kêu điện thoại để đem thi hài thân nhân quý vị về nhà quàn.  Chúng tôi vừa ngạc nhiên, vừa mừng là tự nhiên có người lo cho mình, khỏi phải đi tìm, chạy ngược xuôi trong lúc bối rối nầy. Chị có biết tại sao nhà quàn biết giỏi thế?”
Bà Kim cười: “Có gì lạ đâu? Nhiều nhà quàn liên lạc mật thiết với các y-tá trong các khu cấp cứu, hồi sinh. Khi có người qua đời, thì y tá báo ngay cho nhà quàn biết. Cũng là chuyện làm ăn thường tình”
Ông Hàn hỏi: “Làm sao giảm thiểu được chi phí tống táng, mà tang lễ vẫn được trang trọng, bình thường?”
Bà Kim nói: “Đừng gồng mình lên mua tất cả các mục không cần thiết mà nhà quàn liệt kê và khuyến cáo. Mua tối thiểu mà thôi. Vòng hoa trên ngực, vòng hoa trên quan tài, mình mua chỉ mấy chục đô, nhà quàn sẽ tính đắt gấp năm, gấp mười lần. Nếu khôn ngoan, thì làm lễ tưởng niệm tại nhà, tại chùa, nhà thờ. Trang trọng và thân mật hơn.”
Bà Hàn lo lắng hỏi: “Chỉ có mua hòm và đất chôn thôi, là đã đủ. Còn chi phí gì khác nữa
chăng ?”
Bà Kim cười : “ Có lẽ ai cũng tưởng chôn cất là đơn giản như chị nghĩ. Không. Cả mấy chục thứ chi phí , tôi kể sơ ra đây mà thôi, nghe chán lằm. Nầy nhé, chi phí cơ bản tại nhà quàn để bàn định việc chôn cất, giấy phép chính quyền, khai tử, mua hòm, vải tẩm liệm, quách bao quanh hòm dưới đất, chuyển xác từ nơi chết về nhà quàn, tẩm xác bằng cách rút hết chất lỏng trong người ra  và bơm chất hoá học vào, trang điểm cho người chết,  áo quần liệm, giữ xác trong phòng lạnh, mướn phòng viếng thăm, đem xác ra vào, lễ viếng thăm, thức ăn, giải khát, tổ chức cử hành tang lễ, in chương trình tang lễ, cuốn tập ghi khách viếng thăm, vòng hoa trên ngực và vòng hoa trên giá, tụng niệm tôn giáo, ban nhạc, xe tang chuyển hòm từ nhà quàn ra huyệt mộ, xe lớn chở thân nhân theo quan tài, xe chở các vòng hoa ra nơi chôn, đất chôn, đào và lấp mộ, chuẩn bị mặt bằng để làm lễ hạ huyệt, căng lều, ghế ngồi, xếp đặt việc hạ huyệt, bia mộ tạm,  đăng cáo  phó, bia mộ, khắc chữ, dựng bia vân vân, mỗi mục là tính tiền riêng. Chưa kinh nghiệm thì tưởng chỉ có mua hòm và đât chôn là xong. Cọng tất cả lại, cũng là số tiền rất lớn, tang gia không ngờ được.”
Bà Hàn hỏi: “Thế thì mục gì mình có thể từ chối, không mua?”
“Còn tùy cách lựa chọn, thường thì mục nầy kéo theo mục kia, nhưng có nhiều mục có thể bỏ qua được. Nếu muốn tránh những chi phí linh tinh, thì tốt nhất là giảm bớt các nghi tức rườm rà, như thăm viếng nhìn mặt, làm lễ tại nhà quàn. Thân nhân có thể làm lễ tưởng niệm tại nhà thờ, chùa hay tại tư gia trong khung cảnh nghiêm trang, và bà con đỡ phải cực nhọc thăm viếng. Người quá cố được đưa từ bệnh viện đến nhà quàn, rồi thẳng  ra huyệt mộ. Ngày nay, nhiều gia đình Mỹ  tổ chức tang lễ đơn giản cho người quá cố, chỉ riêng trong vòng bà con thật gần gũi thân thiết, không tiếp bạn bè, quan khách, không vòng hoa, không phúng điếu”
Bà Hàn cắt ngang lời: “Thế thì không sợ người ta nghị dị, chê cười? Thiên hạ tưởng gia đình keo kiệt, bần tiện, không dám chi tiền, hoặc người ta chê mình nghèo?”
Bà Kim thở dài: “Quan trọng nhất là ước nguyện của người quá cố. Biết họ muốn gì, và mình  làm được gì trong khả năng tài chánh của gia đình. Nhiều người chết, muốn tang lễ đơn giản, mà gia đình sợ  bạn bè bà con dèm pha, phải gồng mình lên chi tiêu, nợ nần, mua lo âu vào thân. Cách tốt nhất, là mỗi người, làm sẵn di chúc, viết rõ các ước muốn của mình, trong khả năng tài chánh có thể. Chuẩn bị trước khi chết một chương trình và lối tang lễ mà mình ưa thích, mong muốn, và  hợp với khả năng tài chánh sẵn có. Đừng để gánh nặng đè lên vai người còn sống, và đôi khi thực hiện tang lễ trái với ý muốn của mình. Đừng có dặn miệng thôi, không có bằng chứng, con cháu nhiều người quên mà không ai nghe. Khi đó, gia đình đỡ bối rối, vì kẽ muốn thế nầy, người muốn thế kia, gây gổ nhau. Nếu tang lễ có đơn giản, thì cũng không ngại ai chê cười. Nếu những người có dư tiền, muốn hoang phí đem chôn tiền xuống đất, thì cũng không ai trách móc . Bà nội tôi ngày trước, muốn con cháu mặc áo sô, thắt lưng rơm, dép cỏ, khóc lóc, nằm lăn lộn cản đường xe tang. Thuê thêm người khóc mướn làm điếc tai bàng dân thiên hạ. Thấy không đẹp, thiếu văn minh. Nghe đâu ông cố nội của tôi chết, hòm quàn trong nhà gần môt năm dài, tiếp khách viếng tang, chôn xong thì bà cố chết vì quá mệt nhọc, và gia đình sạt nghiệp.”
Ông Hàn hỏi: “Trẻ như chúng tôi, có nên viết di chúc không? Khi nào là lúc nên viết?”
“Trên năm mươi tuổi, thì viết được rồi. Những người bệnh nặng, nên viết ngay là tốt nhất. Tôi biết, nhiều người Mỹ giàu hàng trăm triệu, khi chết cũng muốn làm đám tang đơn giản, tối thiểu, không cho ai  nhìn mặt, và chỉ có vài chục thân nhân tham dự. Trong nghề, tôi biết khá nhiều gia đình Việt Nam giàu có, khi chết cũng chuyển xác từ bệnh viện thẳng đến nhà thiêu luôn, khỏi phải qua nhiều giai đoạn, nghi thức rườm rà. Rồi bà con bạn bè đến nhà làm lễ tưởng niệm, nhắc chuyện vui buồn liên hệ đến người quá cố trong không khí  vui vẻ, bình thường. Tôi nhấn mạnh ở điểm nầy, nếu không muốn cho thân nhân bối rối khi mình qua đời, thì mỗi người lớn tuổi, nên viết sẵn lời dặn dò cho gia đình”
Ông anh lớn nói: “Theo tôi nghĩ, người Việt mình bắt chước Mỹ, trưng bày mặt người chết cho bạn bè thân nhân nhìn lần cuối trước khi  đem chôn là một việc làm không nên. Vì dù có trang điểm cách nào đi nữa, thì khi đã chết, mặt mày cũng không còn dễ nhìn như khi còn sống, nếu không nói là xấu xí, rờn rợn, hốc hác, tái mét. Cái hình ảnh cuối cùng trong trí của  bạn bè rất quan trọng. Nếu không được đẹp đẽ, thiếu sống động như xưa, uổng vô cùng. Nhiều lần đi đám tang bà con, tôi thấy mặt mày người chết hốc hác, méo mó, miệng vẩu, mắt sâu,  mà cứ buồn và tiếc mãi, giá như tôi đừng nhìn thấy hình ảnh đó thì hơn, để tôi còn giữ mãi trong trí cái  khuôn mặt vui tươi, rắn rỏi, dễ thương ngày xưa. Nhất là nhiều người bạn, cứ nhắc đến tên, là tôi mường tượng ra đôi mắt sáng, nụ cười như hoa tươi, thay được bằng một hình ảnh vêu vao khó nhìn. Tôi cứ muốn quên đi, để lấy lại hình ảnh đẹp đẽ xưa, mà không được. Tôi chắc không ai muốn bị bạn bè nhìn họ với một nhan sắc xấu xí cả. Tuy nhiên, cũng có rất ít trường hợp, thấy mặt người chết đẹp hơn khi còn sống. Đó là những trường hợp người chết chưa bị bệnh lâu dài, nhan sắc chưa bị tàn phá nhiều. ”
Bà vợ ông Hàn nói: “Theo tôi, thì vì người trang điểm kém, hoặc chi ít tiền trang điểm, nên người chết không được đẹp”
Bà Kim cười lớn: “Một chiếc xe Ford đời cũ, làm sao mà sửa lại thành đẹp bằng chiếc xe Mercedes đời mới. Tô trát cũng có giới hạn thôi, ngoại trừ mang cái mặt nạ khác. Theo kinh nghiệm của tôi, thì không phải đám tang nào của người Mỹ cũng trưng bày mặt người chết cho bạn bè nhìn. Nhất là những người đã đau yếu bệnh hoạn lâu ngày, ngay cả khi chưa chết, họ không muốn ai thấy họ đã ốm o, hốc hác, xấu xí cùng cực.”
Ông Hàn thêm vào câu chuyện; “Khi làm mặt và trang điểm cho người chết, tôi xem chiếu trong phim tài liệu, mà sợ. Ngoài việc moi hết tim gan phèo phổi, dạ dày, ruột non ruột già, thấy người ta còn  dùng mấy cây sắt dài chừng nửa thước, to hơn chiếc đũa, xiên từ trong miệng xuống cổ, vào thân, có lẽ để giữ cho cái đầu và xác ở vị trí thẳng. Rồi cắt trong nướu, để dùng dây kẽm may, xâu hàm trên và hàm dưới lại với nhau trong vị trí bình thường, cho miệng khỏi há ra, và may môi lại với nhau.  Dùng chất dẻo đắp vào các nơi cần đắp. Sau đó, dùng phấn, màu, thoa lên mặt, tạo thành một lớp giống như da thường. Cắt tóc, cạo  hay tiả râu lại cho đẹp. Nếu mình chứng kiến tận mắt khi họ làm cho thân nhân mình, thì đau lòng lắm.”
Ông anh vợ cắt ngang: “Thôi, thôi, dượng đừng nói chuyện đó, nghe mà ghê. Khuất mắt, mình không thấy thì đỡ sợ.  Sao không trở lại câu hỏi chính, là làm thế nào để chi phí tang lễ ít tốn kém nhất?”
Bà Kim cười: “Cách tốt nhất là thiêu xác, và nếu thiêu liền, chuyển xác từ nơi chết, trực tiếp đến lò thiêu, tang lể làm tại nhà,  không nhìn mặt, thì đỡ được rất nhiều chi phí khác như tẩm liệm, ướp thuốc, xem mặt, thuê phòng, xe tang. Thường phí tổn chỉ trên 1000 đô thôi.”
Bà Kim hớp thêm ngụm trà, rồi tiếp: “Có người nói sợ nóng, không dám thiêu. Nhưng khi chết rồi, thần kinh đã tê liệt, thì đâu biết chi nữa mà nóng hay lạnh. Nếu còn biết nóng lạnh, thì khi nằm dưới đất lạnh lẽo, tối om, chật chội, ngộp , dòi bọ vi trùng đục khoét, mặt mày teo rúm, há hốc mồm miệng, nhăn răng, khô đét, hoặc rữa mũn ra, thì có khó chịu hơn không? Chưa kể điều mà chủ nghĩa địa bảo là đất ‘vĩnh viễn’, thì thường là 49 năm hay 99 năm thôi. Sau đó thì thông cáo trên báo chí là sẽ dời xác. Con cháu có bao giờ đọc đến cái thông cáo nầy, mà có đọc, cũng không biết đó là mộ của thân nhân mình. Bên Âu Châu, có nhiều hầm nhà mồ, xương chất đẩy, xương của hàng trăm vạn ngôi mộ được đào lên, gom lại, xếp đặt hàng triệu miếng xương lẫn lộn , rất mỹ thuật. Luật lệ nhiều xứ, chỉ cho chôn 5 năm hay 10 năm, hoặc mấy chục năm thôi. Phải bốc mộ sau thời gian đó. Ít có nơi nào là vĩnh viễn hoặc lâu vài  ba trăm năm. Ngày nay tại Mỹ, ngưòi ta càng ngày càng ưa thích việc thiêu xác. Các xứ khan hiếm đất đai  như Nhật, và cả Tàu, Ấn Độ, đều thiêu xác. Ngoại trừ những vùng xa xôi, còn giữ lại  việc chôn dưới đất.Theo thống kê năm 2009, thì mười tiểu bang sau đây, có tỷ lệ thiêu xác cao nhất ở Mỹ: Nevada 73.93%, Washington 69.62%, Oregon  69.24%, Hawaii 68.82%, Vermont  65.67%, Arizona 65.60%, Montana 64.81%, Maine 62.75%, Colorado 62.01%, Wyoming 61.76%”
Bà Hàn xen vào: “Người theo đạo Chúa, có thiêu xác được không?”
Bà Kim cười và tiếp lời: “Mãi cho đến khi Đức Giáo Hoàng Phao Lồ  Sáu  tuyên bố việc hoả thiêu là không  trái với  Giáo Luật vào năm 1963 và ba  năm  sau,  các linh mục được  phép làm lễ cho các  đám  tang hoả thiêu, thì  việc  hỏa táng được phát triển rất mau. Ngày xưa giáo hữu Thiên Chuá tin rằng, phải còn xác, để chờ ngày phán xét cuối cùng, mà sống lại trên thân xác đó. Chì còn đạo Do Thái là cấm hỏa thiêu thôi, vì  họ cho rằng, tro cốt nằm trong hủ, không thể “đất bụi trở  về lại với đất bụi được
Ông Hàn bưng bánh ra mời bà con, và nói :  “Ông anh rễ tôi kể rằng, thời mới chạy qua Mỹ mấy năm sau 1975, anh em đồng khoá Võ Bị Đà Lạt đi thăm viếng một người bạn đang hấp hối vì bệnh ung thư trong khu chờ chết ở Viện Phục Hòi. Khi đó, đa số đều độc thân, hoặc vợ con còn kẹt lại ở Việt Nam, bơ vơ, không bà con thân thích. Anh em thấy ông bạn nằm thiêm thiếp, bàn nhau đóng tiền thiêu xác. Tưởng hắn mê man không nghe được, nhưng bỗng hắn mở mắt ra và nói rõ ràng : “Ông cóc muốn thiêu, sợ nóng lắm. Chôn mà thôi” Đám bạn bè giật mình nhìn nhau. Một ông bạn nóng tánh, gằn giọng: “Đưa tiền đây, tụi tao chôn cho. Thằng nào cũng rách mướp, tiền đâu mà chôn mầy.” Một ông bạn khác nháy mắt, rồi nói: “Mầy muốn chôn cũng được, yên tâm đi.” Khi đi ra ngoải, anh bạn nói: “ Cứ hứa đại, cho nó yên tâm chết. Sau khi chết rồi, thì cóc biết chó gì nữa, thiêu hay chôn thì cũng thế.” Thời đó, mới đến Mỹ, người nào cũng đi làm việc lao động với đồng lương tối thiểu, lo nuôi thân chưa đủ, lại lo gởi tiền giúp gia đình bên Viêt Nam, tiền đâu mà bỏ ra chôn cất bạn bè, đòi  việc ngoài khả năng, làm sao mà thoả mãn được? Nầy chị Kim, chị biết tại sao ngày nay người ta chuộng việc thiêu xác hơn là chôn không?”
Bà Kim ăn bánh, uống nước, rồi thong thả nói: “Theo nghiên cứu của các nhà xã hội học, người ta chuộng thiêu hơn chôn vì càng ngày người có học thức cao càng đông đảo hơn, việc thiêu xác được quần chúng chấp nhận  xem như bình thường, đất chôn không còn dễ dàng và rẻ như xưa, tiết kiệm đất đai cho người còn sống, giáo luật  không cấm thiêu, tiện lợi, giản dị và tiết kiệm được nhiều thì giờ, giảm thiểu chi phí không cần thiết.”
Một người khác trong gia đình hỏi: “Tôi nghe nhiều người già mua trước toàn bộ chương trình tang lễ, từ đầu tới cuối. Khi nằm xuống thì khỏi bàn cãi lôi thôi gì, và tiền bạc cũng đã thanh toán xong. Gia đình khỏi phải bận tâm. Việc mua trước đó, có thất không, và có lợi hại gì không?”
Bà Kim gật gù: “Mua trước  toàn bộ các mục cho đám tang cũng là điều hay. Nhưng phải liệt kê rõ ràng từng danh mục cho minh bạch, đừng thiếu khoản nào. Để sau nầy khỏi phải trả thêm, vì thiếu sót. Cũng có nhà quàn muốn kiếm chác thêm chút chút, khi làm đám tang, nói là hòm loại nầy chưa về hoặc mới hết, phải chờ mua . Nghe chờ mua hòm là đã hết hồn, và chấp nhận trả thêm tiền cho cái hòm đắt hơn.”
Ông Hàn hỏi: “Có khi nào mình mua trước, tiền thanh toán hết rồi, mà khi chết, họ chối từ làm tang ma hay không?”
Bà Kim cười khanh khách: “Chuyện gì cũng có thể xảy ra cả. Bình thường, thì không có chuyện rắc rối đó. Ngoại trừ khi nhà quàn bị đóng cửa, hoặc đã đổi chủ. Kẹt nhất là khi mình đổi nơi cư trú quá xa nhà quàn ký hợp đồng làm tang lễ, hoặc mình chết ở một chốn xa xôi  nào đó, mang xác về tốn kém hơn là chôn hay thiêu ở nơi chết. Thường thường hợp đồng nầy không trả lui được, không chuyển nhượng cho người khác được. Mua trước cũng có cái lợi, là phí tổn khòi phài tăng theo thời giá.”
Cả nhà mời bà Kim ở lại ăn cơm, để tham dự cuộc họp gia đình và điện thoại khảo giá việc tang lễ. Cả gia đình  bàn cãi sôi nổi, kẻ muốn chôn, người muốn thiêu, bà chị lớn còn muốn làm đám tang linh đình, đủ các nghi thức rườm rà.
Cả nhà cãi nhau thành to tiếng, mãi chưa đi đến đâu, thì cô Út lấy trong  xách tay ra một là thư, nhìn mọi người và nói với giọng run run đầy nước mắt: “Thưa các anh chị, em muốn cho mẹ có được một đám tang bình thường như mọi người. Em để các anh chị quyết định, nhà chúng ta không thiếu tiền, không cần tiết kiệm. Nhưng các anh chị không đồng ý với nhau, có thể sinh ra bất hoà, nên em xin trình lá thư của mẹ gởi cho em từ lâu, để anh chị xem. Đây, em xin đọc lá thư : “...Sau nấy mẹ chết, thì mẹ ước mong các con làm đám tang đơn giản. Không khăn sô, không tụng niệm, không để bà con xem mặt, không phúng điếu, không vòng hoa, và mẹ muốn được thiêu xác. Tro cốt thì đem thả xuống Thái Bình Dương, để mẹ hoà tan vào biển cả, may ra thấm về thấu tận quê nhà bên kia đại dương. Đừng chôn tiền xuống đất. Tiền tiết kiệm được đem cúng cho hội từ thiện ..”
Cả nhà trách cô Út tại sao không đưa là thư ra từ đầu, để khỏi bàn cãi lôi thôi, cô khóc mà không trả lời.
Sau khi nhờ bà Kim phối hợp, cả nhà hoàn tất và ký khế ước  hỏa thiêu. Chi phí tang lễ chôn cất do nhà quàn đề  nghị tổng cọng 34,680 đô, chỉ còn tốn 1676 đô bao gồm toàn bộ thủ tục giấy tờ, chuyển xác, hoả thiêu và bình tro tạm.
Toàn anh chị em trong gia đình góp thêm tiền, đem tặng hội từ thiện 35 ngàn đô. Cả nhà đều vui mừng, nhẹ nhỏm. /.
(Tháng 12/2010 những ngáy cuối năm mưa dầm)
Văn Hoá Chửi — “Bún quát - Phở đuổi - Cháo chửi” : Chỉ Hà Nội mới có
! (bài do bạn BaTran giới thiệu)
clip_image010
Còn đang sống ở Việt Nam, tôi đã nghe nói nhiều đến nền văn minh, văn hóa của Thủ đô Hà Nội. Thành phố đang mở rộng để phình ra to nhất nước, đang ráo riết “quy hoạch” để đẹp nhất nước, xứng đáng là trung tâm văn hóa – chính trị, kinh tế lớn nhất nước và ôm giấc mơ lớn nhất cả Đông Nam Á này…
Nhưng rồi qua bao nhiêu năm, kể từ khi khôn lớn, rời bỏ miền Bắc ra đi, tôi rất ít khi trở lại Hà Nội. Có một hai lần đi qua, ghé vào thủ đô như một trạm dừng chân trong ngôi phố cổ rồi lại thản nhiên trở lại Sài Gòn. Không có dịp đi sâu ở lâu để “khám phá” nền văn minh Hà Nội, chưa được thưởng thức “ẩm thực” tinh tế nổi tiếng Hà Nội, chưa có thì giờ dạo chơi ngắm lại những danh lam thắng cảnh xưa. Chỉ có một buổi sáng ngồi trong nhà thủy tạ ăn sáng, ngắm mặt nước Hồ Gươm xanh biếc sau dàn liễu rủ.Hơn thế, từ xa xưa Hà Nội vốn nổi tiếng là mảnh đất “kinh kỳ ngàn năm văn hiến”, người Hà Nội thanh lịch dịu dàng. Chẳng thế mà trăm năm trước, người Hà Nội vẫn tự hào với câu :”Chẳng thơm cũng thể hoa nhài. Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”.
Vậy trăm năm sau nó phải “văn hiến” hơn chứ. Tôi cũng mong có được lòng tự hào về mảnh đất thủ đô của ông cha ta để lại tiếng thơm cho con cháu.
Người “Hà Nội thực thụ” còn lại rất ít

Tuy nhiên, dù vậy trong giao tiếp hàng ngày, tôi cũng đã từng được nghe giọng nói Hà Nội ngày nay, khác với ngày xưa rất nhiều. Ngay cả trên các đài truyền thanh truyền hình và trong những cuốn phim, tiếng nói Hà Nội cũng đã khác xa. Lý do cũng dễ hiểu, bởi những người dân “thực thụ Hà Nội” đã cao chạy xa bay từ nửa thế kỷ rồi, số “thực thụ Hà Nội” còn ở lại rất ít. Những người đến Hà Nội sinh sống sau này hầu hết từ khắp các vùng nông thôn và trước hết là những người có công với “kháng chiến”, có địa vị “nhà nước” được đưa về thủ đô “công tác” rồi kéo cả nhà, họ hàng về “ăn theo” nghiễm nhiên trở thành dân Hà Nội”. Và cứ thế phát triển dần, phát triển thoải mái, du nhập đủ thứ thói quen, kể cả những thói hư tật xấu, phong cách ô hợp, chẳng ai buồn để ý tới, chẳng ai coi đó là chướng tai gai mắt. Ngược lại, có khi còn thấy … thú vị, nên nó phát huy tối đa những góc cạnh “lạ lùng quái đản”. Thói hư dễ bắt chước, tính tốt khó làm quen là tâm lý thông thường.
Có một số người từ Hà Nội vào Sài Gòn sinh sống đã có thể tạm thời “hòa nhịp” với giọng nói Sài Gòn. Nhưng vẫn còn một số người mới vào Nam sinh sống và cả một số vào đã lâu nhưng vẫn giữ mãi giọng nói “đặc biệt” của miền Bắc, không thay đổi được. Cho nên người miền Nam thường có thể đoán ra ngay “Bắc Kỳ 75” hay “Bắc Kỳ 54”. Họ hàng nhà tôi cũng vậy. Cho nên tôi không cho đó là tốt hay xấu, hay hoặc dở. Tôi chỉ nói đến sự khác biệt mà thôi. Ngay cả cách dùng từ ngữ cũng khác. “Điện cho tôi nhé” chẳng biết điện thoại hay điện thư (e mail) hay điện tín. Vất vả lắm thì nói “vất lắm”. Liên lạc với nhau thì nói “liên hệ”, đề phòng thì nói “cảnh giác”, bảo đảm thì đảo ngược thành “đảm bảo”… Có hàng trăm kiểu nói như thế, nghe qua biết liền. Có lẽ cần phải có một cuốn từ điển Việt Nam mới để mọi người VN cùng dùng chung và hiểu nhau hơn.
Những cái hay, cái đẹp của Hà Nội, báo chí ở VN đã nói đến nhiều rồi, tôi cũng được nghe không thiếu. Cả cái dở, cái xấu cũng khá nhiều. Đó là chuyện tự nhiên của một thành phố lớn. Ở đâu chẳng vậy.
Nhưng có một thứ mà chỉ Hà Nội mới có, đó là chuyện ẩm thực với “bún quát, phở đuổi, cháo chửi”. Chuyện này tôi nghe từ lâu đã thấy kinh ngạc lắm rồi. Không ngờ đi ăn bún thì bị quát, đi ăn phở thì bị đuổi, đi ăn cháo thì bị chửi. Các bạn đã thấy, đã nghe ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, kể cả ở những nước lạc hậu nhất, có chuyện này chưa?
Ấy thế mà bây giờ lại còn có chuyện “động trời” hơn. Nghe qua cứ tưởng là chuyện bịa, bịa trắng trợn, bịa láo lếu. Làm gì trên đời này lại có thứ chuyện quái đản đến như thế. Song tôi cũng rất tiếc rằng đây là chuyện có thật 100%. Nói có sách mách có chứng. Chỉ cần dẫn chứng một nguồn tin trên báo của một anh phóng viên ở ngay Hà Nội là đủ, không cần thêm mắm muối đã hoảng hồn rồi.
Đọc nguồn tin kia, tôi còn đang phân vân thì lại nhận được cái “meo” của một người đẹp được mệnh danh là “Bà Phổi Bò Hồng O.” từ Seattle, tuốt tận bên Huê Kỳ, gửi tới. Hồng O. cũng chẳng “bình loạn” gì thêm, chỉ gửi nguyên xi tin này “bố cáo” với bạn bè. Thế là quá đủ. Tôi đành phải viết bài này tường trình cùng bạn đọc cho rõ ràng, kẻo sợ người biết người không, hoặc “tam sao thất bổn” cái thừa cái thiếu, mất đi tính xác thực, vốn là thứ quý nhất của nguồn tin.
Phong cách mới

Những phong cách “bún quát, phở đuổi, cháo chửi”, như tôi đã nói ở trên, bây giờ đã thuộc về quá khứ. Không phải nó tàn lụi mà nó “phát triển lên một chiều cao mới”, kinh hoàng hơn. Anh chàng phóng viên của Hà Nội gọi là “ác liệt” hơn. Có lẽ từ ngữ này cũng bị ảnh hưởng từ thời chiến tranh, thí dụ như B52 đánh phá ác liệt.Tôi còn nhớ hồi đó, đứng từ xa nhìn máy bay B52 đánh phá ác liệt như thế nào, song nghe qua những lời lẽ trong vài quán ăn được diễn tả, cũng có thể hình dung ra lời nói đó làm ù tai hoa mắt không kém gì nghe B52 giội bom giữa thời bình.
Không còn cách dùng từ nào khác nên tôi tạm gọi những cách hành xử sau đây là một “phong cách mới” vậy. Nếu bạn đọc nào có câu chữ hay hơn, xin vui lòng góp ý để bà con cùng bàn luận cho vui chuyện “thiên hạ sự”.
Hầu như một số rất lớn người Hà Nội, công tư chức, thuộc dạng trung lưu, tiểu thương có thói quen đi ăn sáng ở những hàng quán nổi tiếng dù nó nằm ở ngóc ngách nào. Ham rẻ thì ít, ham ngon thì nhiều. Còn những “đại gia” thì không ham ngon, ham rẻ mà lại ham “làm sang”, chọn những quán nổi tiếng được trang trí như “bố thằng Tây” và điều kiện là phải chém đắt mới đúng là nơi đáng ăn. Cho dù lúc này đang là lúc suy thoái kinh tế trầm trọng, ai thắt lưng buộc bụng ở đâu không biết, các “đại gia” vẫn không từ bỏ thói quen đã làm nên tính cách đại gia của mình.
Ở Sài Gòn và các thành phố lớn cũng thế thôi, nhưng mỗi cửa hàng có một phong cách phục vụ khác nhau. Ở đây tôi đi vào cụ thể, một số hàng quán ở đất Thủ đô ngàn năm văn vật hiện nay (Nếu viết phóng sự hồi xưa, tôi không ngần ngại diễn tả rằng “Hà Nội ngay bây giờ, liền tút suỵt”. Lối đó hơi xưa rồi nên tôi không xài nữa, cho vào viện bảo tàng chữ nghĩa).

“Miệng nhai, tai nghe chửi
Xin nói ngay, đó là tiêu đề của anh chàng phóng viên sống ở Hà Nội, chứ không phải của tôi. Thực khách đã quá quen với lối vừa ăn vừa nghe chửi này rồi nên cứ tỉnh như ruồi, ăn uống xì xụp ngon lành. Ngay từ khi khách chưa bước chân vào cửa hàng, đã có thể nhận ngay một lời chào đầy tình cảm chua lòe của chính chủ nhân.
Tại quán bún canh dọc mùng nổi tiếng thơm ngon với món lưỡi, sườn, giò heo chấm xì dầu, hông chợ Ngô Sĩ Liên (Hà Nội), trưa ngày 15-02-2009 vừa qua, một khách mới dừng xe trước quán hỏi bà chủ:
- “Chị ơi, để xe ở đâu?”.
Bà đốp ngay vào mặt:
- “Để lên nóc nhà này này!”.
Bà chủ ngoài 50, ít khi ngớt tiếng léo nhéo chua loét. Một thực khách thích ăn rau sống, gọi rau đến lần thứ 3, bị bà chồm qua bàn bán hàng quát nạt:
- “Đây không có rau, tự trồng mà ăn!”.
Ấy thế mà khách không giận mới là lạ.
Một bà khách sau bữa trưa ngon miệng, biết tính bà chủ hay cáu gắt, chị lại gần bà chủ nhỏ nhẹ: “Chị gói cho em 1 cái lưỡi mang về nhà. Nhà em ít người, chị cho cái nho nhỏ thôi”. Bà chủ quán ngồi cạnh nồi canh nghi ngút khói, mặt đỏ phừng phừng quắc mắt: “Đây không có hàng nho nhỏ! 60 nghìn đổ đầu”. Chị khách bắt đầu sợ, đành phải gật đầu ngay. Nhưng bà hàng chưa hết cơn. Bà vừa gói hàng, múc nước chấm, vừa nguýt chị khách: “Đã muốn ăn ngon lại còn đòi rẻ!”. Rồi cơn cáu giận dâng cao, bà móc cái lưỡi heo luộc ra khỏi túi nilon định đưa cho khách, song lại ném vào rổ: “Thôi không bán nữa đâu, về đi!”. Chị khách tím mặt lủi thủi ra về.
Ở một quán ăn khác, quán mì vằn thắn trên phố Trần Hưng Đạo, hai vợ chồng chị Chị Hồng Hạnh (ở Vĩnh Hồ, Hà Nội) kể, một lần chúng tôi đến ăn, chờ mãi không thấy nhân viên đến hỏi, chồng chị ra tận quầy chủ quán gọi món ăn. 10 phút sau không thấy ai mang đồ ăn ra, hai vợ chồng ngại quán đông, đứng dậy ra về. Vừa ra khỏi cửa, đã nghe một giọng đàn ông chửi với theo: “Loại giẻ rách, có C. tiền mà ăn!”.
Vợ chồng chị Hạnh ấm ức lắm, nhưng không dám phản ứng vì: Thứ nhất, không đáng phải đối phó với những loại người thô tục như thế này. Thứ hai, cái quán ăn nổi tiếng này chắc nó phải có “bảo kê”, có bọn “mặt rằn” đứng sau, chính quyền ở đây chắc cũng không xa lạ gì với chủ quán. Thứ ba, chị thấy người ăn vẫn vòng trong vòng ngoài chầu chực để được “xin ăn “. Thôi thì đành “nhắm mắt làm ngơ” vậy. Chị không hiểu tại sao giữa thành phố lớn, những người ra vẻ lịch sự như thế này mà vẫn có những người chấp nhận “tủi nhục” để được ăn. Họ quen với lối “xin cho” thời bao cấp rồi chăng?
Một kiểu vừa bán hàng vừa “chửi chó mắng mèo”
Khi bạn đến chơi nhà ai, thấy chủ nhà tiếp đãi bạn ân cần, nhưng trong khi đó vẫn cứ quát nạt chửi bởi, mắng nhiếc con cái, bạn đã thấy nhột lắm rồi. Trong cách xử thế, người ta gọi là kiểu “chửi chó mắng mèo” để gián tiếp đuổi khách.
Quán bún ngan trên đường Trần Hưng Đạo bà chủ quán áp dụng chiêu này để ra oai. Bà tỏ ra ngọt ngào với khách nhưng lẫn lộn trong sự ngọt như mía lùi ấy là những câu chửi thậm tệ đám “lâu la” bưng bê của cửa hàng: “Mày đi đâu mà giờ mới vác xác đến, ở nhà chôn bố mày à?”.
Thì ra nạn nhân là cô giúp việc mới đang đứng chịu trận trước bà chủ và hàng chục thực khách đang tất bật nhai và… nhẫn nại nghe. Bà chủ quán thấy nhiều người ngẩng đầu ngó, như được khuyến khích (ở Hà Nội còn gọi là được động viên), tay làm hàm càng… chửi!.. Càng chửi càng hăng.
Ở hàng hủ tiếu nổi tiếng trong “ngõ ẩm thực” phố Hàng Chiếu, bà chủ hàng cũng phải chửi người giúp việc liên tục. Bà chửi rất du dương, xen lẫn lời mời với khách hàng khá êm đềm:“Mày có rồ không mà cắt rau dài thế này?”. Rồi quay sang phía một khách hàng trẻ, bà tiếp nối luôn: “Em không ăn rau sống, à”. Rồi lại quay vào chửi người làm: “Cái con ngu vạ ngu vật kia, khách chờ vòng trong vòng ngoài mà cứ đứng như con chết rồi thế kia à?” Lại quay sang phía khách hàng bà “hát luôn”: “Chưa đến lượt em, đợi tí, gái nhé!”. Lại liên tục chửi: “”Xéo về quê mà hốc C.! Loại lười thối thây như mày chỉ tổ ngứa mắt tao!”. Quay sang khách bà đổi giọng một chút: “Ngồi xuống đây em, chật chội tí, thông cảm nhá!”… Cứ thế liên tục bà vừa chửi vừa “hát” vừa bán hàng, không hề biết mệt.
Nhiều người khẳng định họ đều ít nhất 1 lần vừa ăn hàng vừa… được nghe chủ quán chửi người làm. Bà Lan (bán hàng lưu niệm) kể: Cuối tuần trước, cả nhà bà đến quán hải sản biển B.H trên phố Tô Hiến Thành. Bà chủ ở đấy đang quát tháo một nhân viên, thỉnh thoảng lại xỉa xỉa con dao về phía cậu người làm; cậu này thì mặt lạnh tanh như không nghe thấy gì. Các cháu bà Lan ngồi cạnh sợ rúm ró trước lưỡi dao sắc lẻm thỉnh thoảng vung loang loáng trước mặt.
Trước những chủ quán mồm năm miệng mười, chửi người làm như hát hay, nhiều khách nghẹn. Bà Lan chỉ còn biết nói:”Nuốt chưa hết miếng đã muốn đứng lên, ăn một lần là cạch đến già”
Nhưng cũng với nhiều người, nghe chửi ở quán hàng thường như… vừa ăn vừa xem biểu diễn (cốt sao tiếng chửi không dành cho mình!).
Thế nên, “phong cách bán hàng” kiểu… chửi không chỉ phát huy cao độ ở các quán hàng nhỏ, mà nay nó còn được lan sang ở hệ thống nhà hàng bậc trung như L.V (phố Lý Thường Kiệt), Q.N (phố Phan Bội Châu)…
Văn hóa Hà Nội của các anh như thế đó

Điều kinh ngạc hơn cả là tại sao người Hà Nội, dù chỉ là một số người, lại chấp nhận “phong cách” mọi rợ này như một nét riêng của Hà Nội. Những ví dụ nhỏ nhưng có ý nghĩa rất lớn. Đó chính là văn hóa, chính là bộ mặt của Hà Nội. Chẳng lẽ cứ để thế mãi sao, hỡi những nhà thông thái, những nhà xã hội học, những người có bổn phận xây dựng Hà Nội, những người lo cho cả một thế hệ tương lai Hà Nội??? Có lẽ nào các vị này đã quá quen rồi nên thấy như thế là chuyện bình thường chăng? Du khách sẽ nghĩ gì, sẽ “kinh sợ” Hà Nội đến như thế nào nữa?
Một người bạn tôi ở Hà Nội, đang làm việc tại Sài Gòn, đã cam đoan rằng nếu ở Sài Gòn thì những hàng quán như thế không có một cơ hội nào sống sót. Dù rằng cũng còn có một vài hàng quán chưa tiếp đãi ân cần, chưa thể hiện được tính văn minh lịch sự đúng nghĩa, nhưng “phở đuổi, bún quát” thì không hề có. Ngay cả trong cách giao tiếp hàng ngày, hai tiếng “cảm ơn” và “xin lỗi” ở Sài Gòn cũng nhiều hơn ở Hà Nội. Anh bạn tôi ngán ngẩm: “Nếu vừa ăn vừa nghe chửi mà được gọi là “nét văn hóa Hà Nội” thì xin lỗi, chắc tôi không bao giờ dám nhận mình là người Hà Nội nữa”.
Một độc giả ở miền Nam cũng lên tiếng: “Tôi là người miền Nam, tôi thường hay ra Hà Nội công tác và rất thích các món ăn ở Hà Nội. Những lúc rảnh rỗi, tôi thường lân la ăn nhiều món ở Hà Nội. Tuy nhiên, ăn ở đây tôi có cảm giác mình không phải là thượng đế. Ăn mà phải tự mình phục vụ, tự bưng bê, lấy ghế, trông xe, giữ xe, tự đi tính tiền… rồi còn nghe chủ quán quát tháo, cằn nhằn.
Điều này khác hoàn toàn với trong miền Nam, khách hàng khi vào ăn được nhân viên giữ xe ân cần dắt xe, khi ra thì ân cần dắt ra, vào quán chỉ cần kêu, chủ quán phục vụ tận bàn, cho dù gọi lắt nhắt, đủ thứ thì bao giờ người bán hàng cũng vui vẻ, niềm nở.
Không có kiểu “không ăn thì biến” như ngoài Hà Nội”

Một người có bạn ở nước ngoài về, hãnh diện đưa bạn đi ăn sáng ở quán bún riêu hôm mùng năm Tết. Khi phải đợi hơi lâu, anh bạn lịch sự hỏi người bán hàng, vậy mà được nhận ngay câu chửi: “Từ từ, là bố người ta đ… đâu mà đòi ăn là có được…”. Anh bạn người Hà Nội ngượng tím mặt, đành đem “lịch sử” ra bào chữa rằng “Cái thời mà anh biết về Hà Nội thanh lịch xưa qua rồi, thời đồ đá có lối giao tiếp của đồ đá, thời đồ đồng có lối giao tiếp của đồ đồng, thời đồ đểu có lối giao tiếp của đồ đểu. Anh bằng lòng vậy, anh chỉ ở đây vài ngày rồi đi, còn chúng tôi ở dài dài mới đau”.
Một độc giả khác kể: Tôi được một người bạn mời ăn phở tại quán Phở Nhớ trên đường Huỳnh Thúc Kháng (ngã tư Huỳnh Thúc Kháng – Nguyên Hồng). Thật ngạc nhiên khi bước vào đã nghe thấy bà chủ quán chửi người làm bằng ngôn ngữ thô tục hết chỗ nói, thật sự là ngồi ăn trong hoàn cảnh đó làm sao mà ngon được.
Chưa hết, khi anh bạn tôi hỏi người thái hành: “Hành chưa rửa hay sao mà trông bẩn thế?”. Lập tức bà chủ quán quát tháo: “Anh nói gì? Ai chưa rửa, nhà tôi bán hàng có cho mình anh đâu, ăn thì ăn không ăn thì bước, không cần bán, đ.m cái loại khách này đ.. cần”.
Ôi trời! Tôi nghe như tiếng sét bên tai, thật quá hãi hùng, tôi không thể hiểu nổi người bán phở này nghĩ cái gì trong đầu? Văn hóa nào dạy họ có cách cư xử như vậy? Bây giờ nghe cái gì có từ “Nhớ” tôi cũng giật mình! Thật sự là quán phở đáng “nhớ”! Tôi cảm thấy xấu hổ và xót xa cho Thủ đô của chúng ta”.
Không phải mình bạn xấu hổ đâu, cả Hà Nội, cả nước xấu hổ và ngay cả người VN ở nước ngoài cũng xấu hổ nếu có một du khách nào đó kể về văn hóa Hà Nội của các anh như thế đó.
Không tin bất cứ cái gì ở VN

Tạo nên một phong cách giao tiếp về mọi mặt, từ ẩm thực đến lối cư xử, từ nhà hàng buôn bán, khách sạn, sân bay, bến xe, nơi du lịch của người dân Thủ đô là điều cần thiết. Xin lấy một ví dụ khác, vừa xảy ra:
Ngày 14-2, bà Huyền Thanh – Giám đốc Công ty cổ phần Thương mại & Du lịch Sen Rừng cho biết, lại vừa có thêm hai khách du lịch nước ngoài đi tự do bị taxi “dù” tại sân bay Nội Bài lừa tiền trắng trợn.
Ông bà Duguay Lionel trước khi sang Thái Lan thăm con gái đã dành một tuần vào VN du lịch từ ngày 13-2. Ở Canada, hai người đã tự đặt trước phòng khách sạn và đã biết rõ, giá taxi bốn chỗ từ Nội Bài về khu phố cổ Hà Nội cao nhất là 250.000 đồng VN một chuyến.
Theo lời kể của khách, mặc dù đã thỏa thuận với tài xế taxi ở Nội Bài đúng giá 250 ngàn nhưng khi về tới khách sạn tại phố Hàng Trống, người này “giở mặt” đòi thanh toán 450 ngàn. Thấy hai bên to tiếng, nhân viên khách sạn ra can thiệp nhưng tài xế taxi kiên quyết không mở cửa cho khách xuống. Cuối cùng, hai vợ chồng già đành phải trả thêm 200 ngàn để được yên thân.
Bà Thanh than phiền: “Khi tới văn phòng Sen Rừng mua tour, khách vẫn bất bình và tuyên bố “không tin bất cứ cái gì ở VN”.
Nghe câu này người nào còn ở Việt Nam mà không đau. Đau mà không chối cãi được, không “đính chính” gì được. Chỉ còn biết than: Ô hô! Ai tai!. Văn minh Thủ đô là như thế đó!
Và đến chuyện chợ búa

Tại chợ Ngã Tư Sở trưa 16-2, tại một quầy quần áo, một khách bị chủ hàng túm tóc, nắm chặt tay không cho đi, chủ hàng lấy lý do vì “chưa mở hàng, mặc cả rồi thì phải lấy!”. Hỏi ra, mới biết giá nói thách của chiếc áo là 300.000 đồng, khách chỉ trả 100.000 đồng. Thấy khách đi chợ tò mò đứng lại xem, bà chủ hàng đành buông tay giữ khách, tay kia quăng cái áo vào mặt khách, miệng không ngớt ném theo sau “thượng đế” những câu chửi tục tĩu.
– “Đồ con điên”, xấu như Thị Nở còn bon chen áo xống!”.
– “Khố rách áo ôm, một xu không dính túi thì đừng có sờ vào hàng người ta, hãm tài cả ngày!”.
Cảnh chèo kéo, chửi bới khách xem hàng rồi không mua, không chỉ đầy dẫy ở chợ Ngã Tư Sở mà còn “thường như cơm bữa” ở nhiều cửa hàng, chợ Hà Nội.
Có những điều mà nếu luật pháp nghiêm minh, quyết tâm trừng trị vẫn có thể dẹp được. Nhưng cũng có nhiều thứ mà luật pháp không thể can thiệp được. Người ta chửi thề mấy câu, nói tục vài tiếng, cử chỉ ngông nghênh thô lỗ, khó có thể phạt được, dù là phạt hành chính. Chỉ có sự giáo dục trong từng gia đình, trong từng con người từ lúc còn nhỏ, chỉ có tính cách truyền thống mới làm nên phong cách lịch lãm của một thành phố. Từ trên xuống dưới phải hấp thụ được cái tinh hoa đó thành thói quen và phải có thái độ phản kháng lập tức với những thái độ thô tục, những ngôn ngữ “chợ búa”. Không thể coi đó là chuyện bình thường để rồi chấp nhận nó như một lối sống. Nó sẽ phát huy làm tiêu tan cả một nền văn hóa thanh lịch của người Tràng An, ông cha ta đã để lại. Chỉ có ý thức của người dân Hà Nội mới tự bảo vệ được thanh danh của mình.

10 web hay để luyện trí não

clip_image012

Luyện tập trí não 10 phút mỗi ngày có thể đem lại nhiều lợi ích trong việc chống lão hóa. Dưới đây là 10 trang web hữu dụng cho công cuỗc luyện tập náy
Lumosity.com
Lumosity là trang web thương mại nhưng có 20 bài tập thử miễn phí. Các nhóm trò chơi luyện tập trên Lumosity bao gồm luyện tập trí nhớ, xử lý vấn đề, ô chữ, kiểm tra sự nhạy bén và khả năng tập trung vào đối tượng.
Rất hữu ích cho những ai muốn tự luyện vể sự nhanh nhẹn và khả năng xừ lý tình huống
MiniClip.com
MiniClip là trang web có rất nhiều clip flash và game flash mini rất thú vị. Phần “Puzzle games” giú p ban vừa giải trí vừa luyện tập trí óc (thú vị nh ất là Anagram Magic trong đó bạn có thể thi đấu trực tuyến với những người chơi khác trong phần chơi đếm ngược ký tự).
BrainMetrix.com
Miễn phí sử dụng với nhi ều game thú vị để luyện trí não như kiểm tra và cải thiện trí nhớ , óc sáng tạo, độ bén nhạy, chỉ số thông minh..… 
BrainArena.com
BrainArena có rất nhiều game vui nhộn và thú vị giúp ích cho việc luyện trí não.
TetrisFriends.com
Xếp gạch là trò chơi phổ thông rất được ưa chuộng ở nhiều nước,
Puzz.com
Trang web này có khá nhiều bài trắc nghiệm vể chỉ số thông minh IQ theo nhiều cấp bậc và liên kết đến các trang web khác có cùng nội dung, giúp ích rất nhiều cho việc luyện trí não . Hơn nữa,web này còn cung cấp rất nhiều game ô chữ và Sudoku, hoặc đáp ứng mong mỏi của những bạn nghiện giải m ã (cryptograms)
Times Crossword Club
Đây là trang web dành cho những người yêu thích giải đố ô chữ, một trong những phương thức không những cải thiện khả năng ngoại ngữ mà còn giú p giải trí chống lão hóa rất hiệu quả.
Người tham gia câu lạc bộ này phải tốn một khoản phí thành viên cho 12 tháng truy cập kho ô chữ khổng lồ có tuổi đời lên đến 10 năm của báo The TimesThe Sunday Times. Web này còn có cả phiên bản Ô chữ dành cho điện thoại di động. 
Kenexa (psl.co.uk/practice)
Kenexa cung cấp các bài thử nghiệm tinh thần qua ngôn từ, hành động hay số mà bạn có thể vào qua psl.co.uk/practice.
MyLanguageExchange.com
Web này có đến hơn 1 triệu thành viên đăng ký thuộc 133 quốc gia với 115 ngôn ngữ khác nhau, giúp bạn luyện tập và trao đổi với người bản địa nhằm tăng cường khả năng ngoại ngữ. Ngoài ra bạn có thể thư giãn với “ Word game Hangman” rất phổ biến đối với người giải đố chữ tiếng Anh.
That Quiz.org
Trang web này có cả ngàn câu hỏi về các chủ đề như toán học ,ngôn ngữ ,địa lý,khoa học .
Rất hữu ích cho các thầy cô giáo và phụ huynh để tạo dựng những bài kiểm tra Muốn tạo 1 bài kiểm tra, sau khi đăng ký một tài khoản hoàn toàn miễn phí , người sử dụ ng chỉ việc chọn chủ đề muốn khảo sát, thiết lập mốc thời gian trả lời câu hỏi… làm theo các tùy chọn rôi nhấn vào nút “Make URL” ở góc dưới bên tay phải.
(theo Phong Vân- Tuoitre.com.)

Xét nghiệm máu giúp phát hiện bệnh Alzheimer

Tạp chí Cell vừa cho biết l à các nhà khoa học đã triển khai một cách xét nghiệm máu có thể giúp phát hiện bệnh Alzheimer nhiều năm trước khi bệnh phát tác

http://abclocal.go.com/ktrk/story?section=news/health&id=7886103

Theo nhóm nghiên cứu thuộc Viện Scripps Research Institute ( Florida) thì xét nghiệm này áp dụng một kỹ thuật có khả năng phát hiên không những bệnh sa sút trí tuệ (dementia) mà cả nhiều chứng bệnh khác như xơ cứng rải rác (multiple sclerosis) và có thể cả bệnh ung thư nữa
Trưởng nhóm nghiên cứu Thomas Kodadek cho biết “ Nếu xét nghiệm này thành công với bệnh lú lẫn thì nó sẽ có thể thành công với nhiểu bệnh khác nhau. Bây giờ là lúc chúng ta cần phải chuyển phương cách xét nghiệm này tới tay các chuyên gia vể tật bệnh đề họ giải quyết những bệnh cần thiết phải được chẩn đoán ra sớm” “.
clip_image014
.
Xét nghiệm mới này sử dụng những phân tử nhân tạo (artificial molecules) g ọi l à peptoidsđể “câu bắt” trong luồng máu chảy những kháng thể (antibodies) mà cơ thể phóng thích để chống lại căn bệnh. Các phân tử nhân tạo phải được “thiết kế” sao cho “xứng hơp” (match) với các kháng thể được phóng thích trong cơ thể bệnh nhân bị sa sút trí tuệ. Nếu xét nghiệm máu phát hiện có sự xứng hợp thì có nghĩa là bệnh nhân bị sa sút trí tuệ..
Các phân tử nhân tạo có thể được “thiết kế” cho xứng hợp với những chứng bệnh khác nhau, nên xét nghiệm máu trên đây có nhều hứa hen cho việc chẩn đoán những chứng bệnh ung thư nguy hiểm khó phát hiện như ung thư tụy tạng
Now, a blood test to detect Alzheimer's! -Press Trust Of India- 01/07/2011

30 cách ngăn ngừa bệnh ung thư

(bài do bạn SungTruong giới thiệu)
Mỗi năm, cả thế giới phát hiện 10 triệu trường hợp ung thư (UT), nhưng theo Tổ chức y tế thế giới ước tính đến năm 2020 có khoảng 15 triệu, tăng 50%, nếu chúng ta không tích cực “hành động”.
Hầu hết các chứng ung thư có thể biết trước, thay đổi cách sống có thể làm giảm nguy cơ. Đây là “tế cấp tam thập điều” để ngăn ngừa ung thư (UT):
http://www.youtube.com/watch?v=h-tcudWc-tI&feature=channel
http://www.youtube.com/watch?v=fuHycxsJu74&feature=related
1. Một nghiên cứu của Phần Lan thấy rằng quá trình lên men có liên quan tới việc dưa bắp cải (sauerkraut, của Đức) sản sinh các hợp chất kháng UT – kể cả ITC, indole và sulforaphane. Để giảm lượng sodium, hãy rửa dưa muối trước khi ăn.
   2. Ăn bông cải (broccoli), nhưng nên hấp hoặc chưng chứ đừng nấu bằng lò vi-ba. Bông cải là “siêu thực phẩm ngăn ngừa UT, nên ăn thường xuyên. Tuy nhiên, nghiên cứu của Tây Ban Nha thấy rằng bông cải nấu bằng lò vi-ba làm giảm 97 % flavonoid (chất kháng UT). Do đó nên luộc, hấp, chưng, trộn hoặc ăn sống.
   3. Ăn món trộn với dầu hạnh nhân Brazil (brazil nut) vì chất selenium giúp ngăn chặn quá trình phát triển tế bào UT và “điều chỉnh” AND. Nghiên cứu của ĐH Harvard ở hơn 1.000 người đàn ông (bị UT tiền liệt tuyến) cho thấy rằng những người có mức selenium cao thì giảm phát triển bệnh 48% trong 13 năm kế tiếp so với những đàn ông có mức selenium thấp. Nghiên cứu trong 5 năm, ĐH Cornell và ĐH Arizona thấy rằng lượng 200mg selenium mỗi ngày (tương đương 2 hạt hạnh nhân Brazil) giúp giảm 63% UT tiền liệt tuyến, giảm 58% UT trực tràng, 46% bướu phổi ác tính, và giảm 39% hấu hết các loại UT gây tử vong.
   4. Bổ sung calcium và vitamin D. Nghiên cứu của Trường Thuốc Dartmouth cho thấy rằng việc bổ sung này làm giảm polyp đại tràng (nguy cơ gây UT) ở những người dễ phát triển bệnh này.
   5. Hãy thêm tỏi vào món ăn. Tỏi chứa sulfur khả dĩ kích thích sức đề kháng UT tự nhiên của hệ miên nhiễm và có thể ngăn ngừa ung bướu. Các nghiên cứu đã cho thấy rằng tỏi có thể làm giảm UT bao tử khoảng 12%.
   6. Phi 2 nhánh tỏi đâp giập với 2 muỗng dầu ôliu, rồi trộn với cà chua và dùng với mì sợi. Chất lycopene (có trong cà chua) giúp đề kháng UT đại tràng, UT tiền liệt tuyến và UT bàng quang. Dầu ôliu giúp cơ thể hấp thu lycopene, còn mì sợi (giàu chất xơ) giúp giảm nguy cơ UT đại tràng.
   7. Mỗi tuần, nên mua dưa đỏ (cantaloupe) về xắt miếng và cho vào tủ lạnh để ăn dần mỗi sáng. Dưa đỏ giàu carotenoid – loại hóa chất thực vật làm giảm nguy cơ UT phổi.
   8. Trộn nửa chén trái việt quất (blueberry) với bột ngũ cốc dùng mỗi sáng. Việt quất giàu chất chống ôxít hóa. Chính chất chống ôxít hóa làm trung hòa các căn nguyên tự do làm tổn hại tế bào và gây bệnh.
   9. Ac-ti-xô giàu silymarin – chất chống ôxít hóa khả dĩ chống UT da. Loại này dễ an và ngon. Có thể luộc hoặc hấp khoảng 30-45 phút thì mềm.
   10. Thịt nướng ăn ngon miệng nhưng nó chứa nhiều hóa chất gây UT. Viện nghiên cứu UT Mỹ thấy rằng thịt ướp nước sốt và nướng thì giúp giảm tạo ra loại hóa chất như vậy. Nên luộc thịt rồi nướng.
   11. Nghiên cứu cho thấy rằng những đàn ông uống 8 ly nước lớn mỗi ngày giúp giảm nguy cơ UT bàng quang được 50%. Phụ nữ uống nước nhiều giúp ngăn ngừa UT đại tràng khoảng 45%.
   12. Hãy có thói quen uống trà. Trà xanh được đánh giá cao ở Á châu hằng ngàn năm qua. Tây phương nghiên cứu mới đây cho thấy trà đề kháng nhiều loại UT, kể cả bệnh tim. Một số khoa học gia tin rằng một loại hóa chất trong trà là EGGG có thể là một trong các hợp chất kháng UT mạnh nhất được phát hiện từ trước tới nay.
   13. Hãy uống một chút bia, đừng uống nhiều.. Bia đề kháng vi khuẩn Helicobacter pylori, loại gây ung bướu khả dĩ dẫn đến UT bao tử. Uống bia, rượu nhiều có thể gây UT vú, miệng, họng, thực quản và gan.
   14. Các nhà nghiên cứu Úc dân Canada và thấy rằng những người ăn từ 4 phần cá hồi trở lên mỗi tuần thì giảm gần 1/3 nguy cơ bệnh bạch cầu. Các nghiên cứu khác cho thấy việc ăn cá có mỡ (cá hồi, cá thu, cá bơn, cá mòi và cá ngừ - kể cả tôm, sò) thì giảm nguy cơ UT tử cung ở phụ nữ. Omega-3 có trong cá rất có lợi cho sức khỏe và kỳ diệu!
   15. Nên bổ sung viên đa vitamin mỗi sáng. Nhiều nghiên cứu cho thấy rằng vitamin và khoáng chất khả dĩ cải thiện hệ miễn nhiễm và giúp ngăn ngừa nhiều chứng UT.
  16. Mỗi ngày phơi nắng sáng 15 phút để làm khỏe xương. Ánh nắng chứa nhiều vitamin D tự nhiên rất cần cho cơ thể. Nghiên cứu cho thấy rằng thiếu vitamin D có thể làm tăng nguy cơ mắc nhiều chứng UT như UT vú, đại tràng, tiền liệt tuyến, buồng trứng, bao tử, loãng xương, tiểu đường, đa ngạch kết (xơ cứng) và cao huyết áp. Nhưng nên tránh ánh nắng gắt, vì nó có thể gây UT da. Cũng có thể bổ sung vitamin D..
   17. Cắt đôi trái kiwi và múc phần “thịt” mà ăn. Trái kiwi chứa chất chống ôxít giúp ngăn ngừa UT. Nó còn chứa vitamin C, vitamin E, lutein và đồng.
   18. Cẩn thận khi quan hệ tình dục. Có thể đề phòng bằng cách dùng bao cao-su để ngăn ngừa lây nhiễm papillomavirus (HPV), loại virus này có thể gây UT cổ tử cung.
   19. Giảm ăn mỡ động vật. Nghiên cứu của ĐH Yale cho thấy rằng các phụ nữ ăn nhiều mỡ động vật có nguy cơ 70% bị bạch cầu, ăn nhiều chất béo bão hòa tăng nguy cơ là 90%. Do đó nên ăn ít chất béo động vật, thay vào đó nên dùng dầu thực vật và dầu cá.
   20. Nho chứa nhiều hợp chất resveratrol giúp đề kháng UT, ăn nho chứ đừng uống rượu nho, vì rượu làm tăng nguy cơ UT vú ở phụ nữ. Nho có khả năng làm mạnh hệ miễn nhiễm.
   21. Hành tươi tốt cho sức khỏe vì nó khả dĩ chống UT tiền liệt tuyến khoảng 50%. Ăn sống tốt hơn nhúng tái hay nấu chín.
   22. Hằng ngày nên dùng nước chanh. Các nhà nghiên cứu Úc thấy rằng chanh có khả năng làm giảm UT miệng, họng và bao tử.
   23. Sau bữa tối nên đi dạo 30 phút. Theo nghiên cứu của Trung tâm Nghiên cứu Ung thư Fred Hutchinson ở Seattle , hoạt động này giúp giảm nguy cơ UT vú. Đi bộ giúp điều chỉnh mức estrogen (hormone gây UT vú) và giảm cân hiệu quả.
   24. Dùng thực phẩm hữu cơ, vì chúng không có thuốc trừ sâu hoặc thuốc tăng trưởng. Cả 2 loại thuốc này đều có thể làm tổn thương tế bào và gây UT.
   25. Cây bồ công anh (dandelion) có thể làm giảm nguy cơ UT.
   26. Tự giặt ủi quần áo không dùng máy sấy khô. Nhiều loại máy sấy khô dùng hóa chất perc (perchloroethylene), chất này có thể gây tổn hại thận, gan và UT. Đừng lạm dụng ly nhựa uống nước hằng ngày hoặc đựng đồ ăn bằng đồ nhựa.
   27. Dùng dưa leo (dưa chuột) tươi thay vì dưa muối và dùng cá hồi tươi. Nghiên cứu cho thấy rằng thực phẩm muối hoặc hun khói chứa nhiều carcinogen (chất gây UT).
  28. Đừng ăn nhiều khoai tây chiên và bánh qui vì chúng chứa nhiều acrylamide – chất gây UT, sản sinh trong quá trình nướng. Theo Michael Jacobson, giám đốc điều hành Trung tâm Khoa học về Quan tâm Cộng đồng, acrylamide gây khoảng 1.000 đến 25.000 trường hợp UT mỗi năm. FDA đang xem xét mức nguy hại của acrylamide.
   29. Nên nằm giường vải, ngồi ghế vải (kiểu ghế bố) để cơ thể thoải mái, tránh tổn hại da.
   30. Nghiên cứu của ĐH Quốc gia New York ở Stony Brook cho thấy rằng quý ông chịu stress nhiều và ít giao thiệp, hoặc các thành viên gia đình có mức cao về sinh kháng thể tiền liệt tuyến (prostate-specific antigen – PSA) trong máu thì dễ bị UT tiền liệt tuyến.


Chứng trầm cảm ở người cao tuổi
clip_image016

clip_image017Ở người già, trầm cảm thường biểu hiện bằng sự lo lắng thái quá về sức khỏe. Nó có thể diễn tiến thành bệnh Alzheimer và các hình thức khác của chứng mất trí. Bệnh thường khó chẩn đoán và điều trị vì bệnh nhân không thừa nhận là mình bị trầm cảm.
http://www.youtube.com/watch?v=FTXvWU258FM&feature=related
Trầm cảm biểu hiện bằng sự buồn phiền, chán nản và mất niềm tin kéo dài. Những triệu chứng này thường đi kèm theo sự suy giảm nghị lực, mất tập trung, mất ngủ, chán ăn và đi đến gầy yếu.
Triệu chứng phổ biến: Chán nản hoặc dễ cáu, cảm thấy bản thân sống không có ý nghĩa, không tham gia hoặc không mặn mà với những hoạt động hằng ngày, dễ tức giận, dễ bị kích động. Bệnh nhân thay đổi khẩu vị, thường ăn không ngon miệng, trọng lượng cơ thể thay đổi (sút hoặc tăng cân), khó ngủ, thức giấc nhiều lần trong đêm, tỉnh giấc sớm, thèm ngủ ngày... Một số biểu hiện khác là mệt mỏi, mất tập trung, giảm trí nhớ, tư duy khác thường, có ý nghĩ phạm lỗi và ý định tự vẫn, thậm chí có kế hoạch hoặc đã thử tự vẫn.
Nếu những triệu chứng trên xuất hiện liên tục hơn 2 tuần nghĩa là người cao tuổi đã mắc chứng trầm cảm.
Những biểu hiện trầm cảm ở người cao tuổi tương đối phức tạp, thường thấy nhất là mệt mỏi, chán ăn, khó ngủ đi kèm với quá trình lão hóa. Ngoài ra, họ còn có các biểu hiện khác như xa lánh vợ/chồng, bạn thân, đau ốm liên miên, không hoạt bát, hay thất vọng, giảm trí nhớ, khó thích nghi với những thay đổi như việc chuyển chỗ ở hoặc những thay đổi trong nội bộ gia đình. Trầm cảm ở người cao tuổi còn biểu hiện bởi sự rối loạn chức năng não đi kèm với quá trình lão hóa mà người ta thường gọi là bệnh Alzheimer.
http://www.youtube.com/watch?v=KmuIQyLBy6E&feature=related
http://www.youtube.com/watch?v=PUKI9tLJ1vw&feature=channel
Đôi khi chứng trầm cảm có thể được làm dịu đi bằng những can thiệp mang tính cộng đồng. Người cao tuổi cần được giúp đỡ để thoát khỏi tình trạng bị cách ly hoặc cô đơn. Để làm được điều này, nên tổ chức các cuộc dã ngoại, hướng người cao tuổi tự rèn luyện sức khỏe hoặc thường xuyên đưa họ đi thăm hỏi bạn bè, người thân. Nếu có thể, nên tạo hoàn cảnh tiếp tục hoạt động nghề nghiệp cho họ, hoặc tổ chức học thêm để bổ sung kiến thức, tăng khả năng giúp đỡ con cháu.
Điều trị bằng thuốc chống suy nhược cũng góp phần mang lại hiệu quả; cần lưu ý đến tác dụng phụ và nên dùng với liều lượng thấp. Các loại thuốc an thần cũng giúp người già giảm nguy cơ bị kích động. Nếu chúng không mang lại hiệu quả thì liệu pháp sốc điện có thể được áp dụng.
Ăn nhiều rau quả ngừa được sỏi mật
clip_image019

Sỏi mật là bệnh gặp ở mọi nơi, mọi lứa tuổi, ở cả nam và nữ. Việc điều trị bệnh khá phức tạp cho dù đã có máy móc hiện đại.
http://www.youtube.com/watch?v=CCa3qcjGru0
http://www.youtube.com/watch?v=Ms5UEceGntc
Tuy nhiên, theo một nghiên cứu gần đây, ăn uống theo chế độ nhiều rau ít thịt có thể giúp bạn ngăn chặn được bệnh này.
Trong một nghiên cứu kéo dài 14 năm, tiến sĩ Chung-Jyi Tsai và cộng sự tại Đại học Kentucky (Mỹ) đã theo dõi 45.000 nam giới ở độ tuổi trung niên trở lên. Tất cả bọn họ được chẩn đoán là không bị sỏi mật vào thời điểm bắt đầu tiến hành nghiên cứu.
"Trong các thí nghiệm trên động vật, các chất béo chưa bão hòa có khả năng ngăn chặn sự hình thành sỏi mật nhiều hơn so với chất béo hòa tan. Giờ đây, chúng tôi đang kiểm tra điều này trên cơ thể người", Chung-Jyi Tsai nói.
Các chuyên gia yêu cầu những người tham gia trả lời 131 câu hỏi về thói quen ăn uống vào năm 1986. Sau đó, cứ 2 năm một lần họ lại phải trả lời những câu hỏi tương tự. Trong suốt 14 năm, các nhà nghiên cứu liên tục hỏi họ có bị sỏi mật hay không.
Kết quả cho thấy có 20% đối tượng tham gia nghiên cứu thường xuyên ăn chất béo chưa bão hòa. Khẩu phần ăn hằng ngày của họ chủ yếu là rau quả và dầu thực vật. Trong khi đó, số người thường xuyên tiêu thụ chất béo bão hòa cũng chiếm 20%. Ở những người chủ yếu dùng chất béo không bão hòa, nguy cơ hình thành sỏi mật giảm 18% so với đối tượng kia.
http://www.youtube.com/watch?v=Egc4DnD6JCk&feature=related
"Có nhiều yếu tố quyết định việc hình thành sỏi mật: hút thuốc, uống rượu, lười vận động cơ thể, sinh đẻ nhiều lần và thừa cân. Tuy nhiên, việc dùng chất béo bão hòa có mối quan hệ hoàn toàn độc lập với sự xuất hiện sỏi mật, không phụ thuộc vào các yếu tố khác", Tsai tuyên bố.
Theo các nhà nghiên cứu thì ở cấp độ phân tử, lượng chất béo mà chúng ta lấy vào cơ thể có thể gây tác động đến việc hình thành sỏi mật bằng nhiều cách. Chẳng hạn, khi lượng chất béo ở một số tế bào tăng lên, chúng sẽ trở nên nhạy cảm với insulin - chất có tác dụng làm giảm sự hình thành sỏi mật. Ngoài ra, chất béo bão hòa có chứa nhiều cholesterol, chất có vai trò quan trọng trong việc hình thành sỏi mật.
Phát hiện này đã ủng hộ những kết quả của một số nghiên cứu trước đây. Đó là một nghiên cứu của các nhà khoa học Hy Lạp cho thấy việc dùng nhiều dầu ô liu, vốn chứa nhiều chất béo chưa bão hòa có tên axit oleic, có thể làm giảm xác suất bị sỏi mật. Một nghiên cứu khác vào năm 1995 của các nhà khoa học Israel và Ảrập phát hiện thấy người Ảrập ăn nhiều chất béo chưa bão hòa nhiều hơn các dân tộc khác trên thế giới và có tỷ lệ bị sỏi mật thấp hơn.
(theo Healthday- VietLinh)

Phát hiện nguyên nhân sụt giảm ong mật tại Hoa k ỳ

Các nhà khoa học đã tìm thấy nguyên nhân chính dẫn tới sự suy giảm của loài ong mật --đe dọa sự mất cân bằng sinh thái trong thời gian gần đây-- là do một loại virus lây lan qua quá trình thụ phấn cho hoa.
clip_image021
Trong năm 2006, những người nuôi ong tại Mỹ chứng kiến một sự biến mất ồ ạt của những con ong mật trong các tổ ong của mình. Hơn 30% số ong nuôi đã chết.
.http://www.vanishingbees.com/ http://www.dailymotion.com/playlist/x1hed6_eclozia_disparition-des-abeilles/1%23videoId=xg2rpo
Một số học giả cho rằng nguyên nhân dẫn tới sự cố này là do ảnh hưởng của thuốc trừ sâu trong công nghiệp. Một số phân tích ở xác ong tiết lộ sự có mặt của những loài nấm hay vi khuẩn với số lượng lớn, hệ miễn dịch ong bị suy yếu.
Tuy nhiên không có thủ phạm nào được phát hiện , cho mãi tới gẩn đ ây kết quả của một công trình nghiên cứu cho biết virus gây tê liệt cấp tính Israel (IAPV) có thể góp phần vào việc làm suy giảm số lượng của loài ong mật
Các nhà khoa học tin rằng, virus này lây nhiễm từ một con ong mật này sang những con ong mật khác trong tổ qua đường nước bọt nhiễm virus hoặc do một con ong chúa nhiễm bệnh đã truyền vào trứng gây ra cái chết cho hàng loạt những con ong.
http://video.baamboo.com/watch/5/video/775923
Trưởng nhóm nghiên cứu ---nhà côn trùng học Diana Cox-Foster tại Đại học Pennsylvania (Hoa kỳ) --- cho biết là khi nghiên cứu những loài côn trùng chuyên đi thu thập phấn hoa họ nhận thấy những con ong khỏe mạnh đã mang về tổ những phấn hoa có nhiễm loại virus nói trên. Điều này có nghĩa là có thể đã có những loại virus gây bệnh tử vong khác cho loài ong xâm nhập vào tổ ong bằng cách này.
Trong một thử nghiệm độc lập khác, nhóm nghiên cứu đã thu thập và kiểm tra những con ong vò vẽ và ong bắp cày trong tự nhiên và phát hiện ra bằng chứng cho thấy chúng có mang loại virus mà ong mật đã bị lây nhiễm. Nhưng những con ong này có thể kháng lại mạnh mẽ với những con virus gây bệnh, trong khi ngược lại những con ong mật lại nhạy cảm hơn Khi những con ong mật tới lấy phấn ở một bông hoa đã có những con ong vò vẽ bị bệnh tới trước, nó sẽ mang theo virus ở phấn hoa về làm cả tổ của nó lây nhiễm trong vòng 1 tuần sau đó.
xxxx
Tưởng cũng nên biết , giống như tình trạng đang xảy ra với loài ong mật , số lượng của bốn loài ong nghệ tại Hoa kỳ cũng đã sụt giảm khoảng 96% và phạm vi hoạt động của chúng bị đã thu hẹp lại đến 87%. Loài ong nghệ này cũng là một loài thụ phấn quan trọng thường có liên hệ với các cây trồng tại đồng cỏ, thảo nguyên và những vùng núi cao
clip_image023

Trong những năm gần đây, hầu hết các cuộc nghiên cứu đều tập trung vào loài ong mật. Trước đó, một số cuộc nghiên cứu cũng có ghi nhận sự biến mất của loài ong nghệ tại châu Âu và châu Á, nhưng chưa có nơi nào thực hiện một cuộc nghiên cứu trên phạm vi toàn quốc như ở Hoa kỳ. Chuyên gia Sydney Cameron, người đứng đầu cuộc nghiên cứu về ong nghệ do Đại học Illinois thực hiện , đã theo dõi loài ong này trong suốt 3 năm qua, tại 382 địa điểm trên 40 tiểu bang, đồng thời đối chiếu kết quả với hơn 73.000 báo cáo ở các bảo tang.

Những thói quen xấu có hại cho thận

Chức năng thận

http://www.youtube.com/watch?v=4-15JUVxAm8&feature=related
Trái thận khoẻ mạnh giúp cơ thể hoạt động tốt hơn nhưng những thói quen hằng ngày dưới đây có ảnh hưởng không nhỏ đến sức khoẻ của thận
1. Không uống đủ nước
Lượng chất thải thận phải tiếp nhận luôn nhiều hơn so với các bộ phận khác. Thận có chức năng cân bằng lượng nước và các chất điện giải trong cơ thể, loại bỏ qua đường nước tiểu các chất độc hại sinh ra trong các quá trình hoạt động sinh lý của cơ thể. Để thực hiện các chức năng đó, thận cũng cần được cung cấp đủ nước.
Lời khuyên: Tập thói quen uống nhiều nước giúp nước tiểu nhanh chóng được bài tiết ra ngoài. Điều này không chỉ giúp phòng chống bệnh sỏi thận, mà còn có tác dụng bảo vệ thận nếu bạn có chế độ ăn quá nhiều muố i.
http://www.youtube.com/watch?v=TDmIog8E4Ww&feature=related
2. Không chịu uống nước nhạt
Đại bộ phận nam giới không thích vị nhạt của nước lọc, hay nước đun sôi để nguội. Do vậy, các đồ uống có hơi (gas) như coca hay cà phê nghiễm nhiên được lựa chọn. Tuy nhiên, các loại đồ uống này dễ khiến huyết áp tăng cao. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến thận bị tổn thương.
Lời khuyên: Bạn nên tránh uống quá nhiều đồ uống có hơi (gas) hay cà phê và dùng nước nhạt thay thế. Duy trì 8 ly nước nhạt mỗi ngày để giúp cơ thể bài thải chất độc kịp thời.
3. Uống nhiều bia
Bạn có bệnh tim mạch, lại hay uống nhiều bia, sẽ khiến acid uric tích tụ, làm tắc nghẽn ống thận dẫn đến suy thận.
Lời khuyên: Nếu phát hiện ra thận có vấn đề khi xét nghiệm máu, e rằng thận của bạn đã bị tổn thương không nhẹ. Bạn nên kiểm tra nước tiểu định kỳ để phát hiện và điều trị sớm.
4. Ăn rau quả không phù hợp
Chúng ta đều biết rằng ăn nhiều rau quả có lợi cho sức khoẻ. Kali có trong rau thường được coi là chất hỗ trợ tốt giúp giảm huyết áp tự nhiên ,tuy nhiên nếu dùng trong thời gian dài nó lại có thể làm tổn thương thận đối với những người có vấn đề về chức năng thận.
Lời khuyên: Người có vấn đề về chức năng thận, nên chú ý trong việc ăn rau quả: nên có chế độ ăn nhạt, không nên dùng nước rau quả quá nồng hay nước canh quá đậm.
5. Ăn quá nhiều thịt
clip_image025
Hiệp hội Thực phẩm Hoa kỳ khuyến cáo một người nặng 50kg chỉ nên nạp 40g protein một ngày , tức là không quá 300g thịt,/ngày để tránh gây tổn hại nặng cho thận
Lời khuyên: Nếu phát hiện trong nước tiểu có protein, lại ăn quá nhiều thịt trong thời gian dài, thì chức năng thận sẽ bị tổn thương. Lượng thịt và thực phẩm chế biến từ đậu có thể nạp vào cơ thể trong mỗi bữa ăn không nên nhiều hơn 0,5cm so với độ dày của nắm tay. Những người có bệnh thận mãn tính nên ăn ít hơn.
6. Ăn nhiều muối
Thận phụ trách việc lọc 95% hàm lượng muối chúng ta nạp vào cơ thể mỗi ngày. Vì vậy ăn quá nhiều muối sẽ khiến thận bị “quá tải”. Ngoài ra, chất natri có trong muối làm cho cơ thể giữ nước, tăng thêm gánh nặng cho thận, dễ dẫn tới suy giảm chức năng thận.
Lời khuyên: Mỗi ngày chỉ nên nạp vào cơ thể khoảng 6g muối. Bạn cần lưu ý hàm lượng muối trong mì ăn liền rất cao, bởi vậy bạn không nên ăn quá nhiều loại thực phẩm này.
7. Lạm dụng thuốc giảm đau
Nghiên cứu cho biết sử dụng các loại thuốc giảm đau trong thời gian dài khiến tuần hoàn máu trong cơ thể bị chậm lại. Chức năng của thận sẽ bị tổn hại nghiêm trọng , ngoài ra những người bị suy thận do lạm dụng thuốc giảm đau cũng dễ bị ung thư bàng quang.
Lời khuyên: Tuyệt đối không sử dụng bất kỳ loại thuốc giảm đau nào trong thời gian dài, Bạn chỉ nên thỉnh thoảng dùng với liều lượng phù hợp khi thực sự cần thiết.
8. Không tìm cách giải tỏa stress khiến huyết áp tăng cao
Bệnh cao huyết áp cao đã trở thành một nguy cơ của xã hội hiện đại, một phẩn không nhỏ do áp lực quá lớn trong công việc và cuộc sống (stress). Điều này gián tiếp ảnh hưởng đến sức khoẻ của thận. Triệu chứng thông thường nhất cho biết bạn đang bị áp lực (stress) chính là tình trạng mất ngủ.
Lời khuyên: Các bạn trẻ thường rất khó phát hiện ra tình trạng huyết áp cao của bản thân. Do vậy, tốt nhất bạn nên kiểm tra huyết áp định kỳ, tránh không thức đêm nhiều, không để cơ thể phải chịu áp lực quá sức khiến huyết áp tăng cao.
Đi bộ nhanh là một chỉ dấu của tui thọ
Theo một nghiên cứu của Đại học Pittsburgh (Hoa kỳ) i đăng trên tạp chí Journal of the American Medical Association (JAMA) , những người đi bộ được một mét mỗi giây (khoảng 2.25 dặm một giờ) hoặc nhanh hơn, thường sống lâu hơn những người thuộc cùng lứa tuổi và giới tính nhưng đi bộ chậm hơn
clip_image027
Bác Sĩ Stephanie Studenski, một giáo sư y khoa tại Ðại Học Pittsburgh , cho biết “Chúng tôi có thể chứng tỏ rằng khả năng của một người trong việc di chuyển một cách mạnh bạo phản ánh sức sống và tình trạng sức khỏe của họ,”. Tuy nhiên bà Studenski nói “mục tiêu của cuộc nghiên cứu này không phải là khuyên người ta đi bộ nhanh hơn với hy vọng sống lâu hơn. Bà nhấn mạnh.” Cơ thể của bạn lựa chọn vận tốc đi bộ tốt nhất cho bạn, và đó là vận tốc của bạn, chỉ dấu sức khỏe của bạn. Ði ra ngoài và đi bộ nhanh hơn không nhất thiết có nghĩa bỗng nhiên bạn sẽ sống lâu hơn. Bạn vẫn cần phải đối phó với những vấn đề sức khỏe ở bên dưới.”
Các nhà nghiên cứu cho thấy họ có thể tiên đoán một cách đáng tin cậy tỉ lệ sống sót trong 10 năm của một nhóm người căn cứ vào vận tốc đi bộ của họ trên một quãng đường dài 4 mét.
Những người có tuổi thọ trung bình có vận tốc đi bộ khoảng 0.92 mét một giây cho hầu hết các nhóm tuổi, thuộc cả hai phái nam và nữ.. Cuộc nghiên cứu cho thấy vận tốc đi bộ là một chỉ dấu chính xác về tuổi thọ vì cứ mổi sự saì biệt 0.1 m ét /giây ứng với một sự khác biệt vể tuổi thọ
Sư ước tính tuổi thọ (trong 10 năm) theo vận tốc đi bộ đặc biệt chính xác đối với những người trên 75 tuổi. Đối với nam giới, tỉ lệ sống sót trong 10 năm của một người 75 tuổi tăng từ 19% lên tới 87 % tùy theo vận tốc đi bộ tăng từ dười 0.4m/s lên tới hơn 1.4m/s. Đối với phụ nữ , cùng tuổi thì tỉ lệ sống sót tượng ứng sẽ từ 35% tới 91%. Theo các nhà nghiên cứu điều này ngụ ý rằng đối với những người cao niên vận tốc đi bộ có thể là một dấu hiệu về sức sống, giống như huyết áp và nhịp tim. Bà Studenski nói: ” Bạn thử nghĩ coi, một người bệnh sẽ không có một sức bật nào đó trong các bước đi của họ. Do đó, không có gì ngạc nhiên khi vận tốc đi bộ có thể cung cấp một cái nhìn đơn giản vào tuổi già và tình trạng sức khỏe ”
Các kết quả nghiên cứu nói trên được căn cứ vào các dữ liệu thâu thập được từ chín cuộc nghiên cứu trong khoảng thởi gian từ 1985 đến 2000 với sự tham gia của gần 35,000 người tuổi từ 65 trở lên ( tuổi trung bình là 73.5),

Seniors : marcher vite et vivre vieux ! –SeniorActu- 01/2010

Loài người có thể sống đến 130 tuổi?
clip_image029

clip_image030Lần đầu tiên con người có thể thay đổi và tạo ra sự sống nhờ lắp ráp các phân tử lại với nhau, như trong trò chơi Lego. Viễn cảnh của những tiến bộ khoa học thật là chóng mặt : tái tạo hoặc thay đổi các bộ phận cơ thể, tạo sinh ra những bộ phận mới, và cuối cùng hình thành một thề giới gồm những con người bất tử . Đây sẽ là một giấc mơ đẹp hay một cơn ác mộng ? Đó là câu hỏi tờ báo Le Figaro Magazine (Pháp) đặt ra cho những ai cùng quan tâm v vần đề trưng sinh bất tử
Tờ báo phác họa hình ảnh một vị giáo sư , tóc đã bạc phơ, mắt đeo một cặp kiếng dẩy cộm, quần áo nhầu nát đã bạc mầu, đang đứng trẩm ngâm trước một tấm bảng chẳng chịt những hình vẽ và các công thức toán học. Đó chính là giáo sư Vladimir Skoulatchev, thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Nga, trưởng khoa Công nghệ Sinh học của Đại học Matxcơva, người đã dành phần lớn cuộc đời của mìnhđể tìm hiểu hiện tượng phức tạp của sự lão hóa. Ông đang suy nghĩ về cách giải thích hoạt đông của thuốc chống lão hóa ông vừa phát minh. Ông tin rằng thuốc của ông có thể “ vô hiệu hóa sự lão hóa của các mô dù chúng đang ở bất cứ giai đoạn tiến triển nào” , và ông hi vọng có thể đưa sản phẩm này vào thị trường trong vòng 5 năm tới. Giáo sư Skoulatchev đạt được thành quả này là nhờ vào sự ủng hộ của Tổng thống Nga Dimitri Medvedev cũng như sự tài trợ từ nhà tỉ phú Oleg Deripaska và vốn đầu tư 440 triêu euros của công ty quốc doanh Rosnano chuyên về kỹ thuật nano.
Tờ báo cũng cho biết là cách Matxcơva hàng ngàn cây số, tại Viện nghiên cứu nổi tiếng Massachusetts Institute of Technology (MIT) ở Boston, một ê-kíp dưới sự điều khiển của giáo sư Leonard Guarente cũng đang nghiên cứu từ nhiều năm qua về một gene có khả năng kéo dài tuổi thọ của tất cả các bộ phận cơ thể. Sư kích thích gene này trong chuột đã đưa đền những hiệu quả không ngờ: các chuột thử nghiệm vẫn giữ được vóc dáng mảnh mai, có sức khỏe tốt hơn và sống lâu hơn. Giáo sư Guarente hy vọng sẽ sử dụng gene này vào việc chế tạo dược phẩm.

L'ultime frontière: reprogrammer la vie
Theo tác giả bài báo, thì khắp nơi trên thế giới còn có cả hàng ngàn nhà khoa học khác đang nghiên cứu về quy trình lão hóa và sự trường thọ. Trong cuốn sách “ Et l’homme créa la vie” (2010) tiến sĩ Joel de Rosnay viết “Đó là những người làm nên một cuộc cách mạng chưa từng thấy trong lịch sử ngành sinh học” Ông nói “ Chúng ta đã đạt tới ranh giới tận cùng (ultime fronti ère) và đối với nhiều người, chúng ta đã đụng tới điều cấm kỵ tối hậu (ultime tabou): sự viết hay đúng hơn sự viết lại cuốn sách vể sự sống”
Ngay từ năm 1958 ông Jean Rostand, thành viên Viện Hàn lâm Pháp , đã dự báo là chắc chắn con người sẽ sống thọ hơn rất nhiều .Bác sĩ Roland Moreau , đồng thời là nhà vật lý sinh học và tác già cuốn sách “L’immortalité est pour demain” cũng tin chắc như thế. Ông nói “ Ngày nay chúng ta biết cơ thể con người được lập trình (programmé)để có một thời gian sống xác định, một tuổi thọ trung bình khoảng 120 năm. Như vậy trên lý thuyết chúng ta đều có khả năng sống tới tuổi đó và một số trong chúng ta có thể vượt quá tuổi này”
clip_image033

Nếu tin vào thống kê, thì tại Pháp cứ hai bé gái sinh ra ngày nay sẽ có một bé sống thọ trăm tuổi, còn tất cả các trẻ nhỏ sinh ra sau năm 2027 đều « bách niên giai lão » miển là vệ sinh trong sự sống tại các nước phát triển không bị xuống cấp.Viễn ảnh này cho thấy một số con cháu chúng ta sẽ dể dàng sống tới 130 tuổi.. Không hút thuốc, ít dùng đường và acid béo “trans fat”, tập thể dục thể thao thường xuyên là nền tảng cho sự trường thọ mới này. Khả năng xoá bỏ sự không đồng đều vể di truyến và khả năng phòng chống bệnh tật sẽ củng cố thêm cho nền tảng này. Bác sĩ Roland Moreau giải thích “ Các yếu tố di truyển can dự vào một số bệnh thoái hóa nhưng cũng ảnh hưởng tới sự lão hóa của các tế bào. Chẳng hạn như các nhà khoa học Đức, đang nghiên cứu 138 cụ bách niên người Nhật, đã tìm thấy ở các cụ này một sự khác biệt rất nhỏ trong hệ gene có thể là nguồn gốc của khả năng sống thọ của ho . Đây chỉ là một thí dụ vể điều mà khoa học sẽ cho phép chúng ta hiểu biết, sửa sai và bắt chước” .
Bác sĩ Serge Braun, với tư cách giám đốc khoa học của Hiệp hội vể Bênh cơ (myopathies) tại Pháp, là người hiểu biết nhiều trong lãnh vực lão hóa. Ông giải thích “ Công cuộc nghiên cứu vể di truyền đang nhận diện ra nhiều cơ chế của sự lão hóa. Đó là trường hợp một bênh hiếm có --bệnh lão hóa trẻ em (progéria)—làm cho các trẻ nhỏ chết yểu vì sự lão hoá sớm. Một nhóm nghiên cứu tại Marseille (Pháp) đã phát hiện ra một protéine tích tụ một cách bất bình thường trong tế bào của các em nhỏ bị bênh này. Bẳng cách kết hợp nhiều dược phẩm hiện hữu, các nhà nghiên cứu đã chặn đứng được sự tăng sinh nguy hiểm này. Thành công này không những ảnh hưởng trực tiếp tới các trẻ em bị bệnh mà còn giúp hiểu biết tổng quát hơn về các cơ chế lão hóa.
Hứa hẹn của ngành gene liệu pháp rất to lớn về mặt này. Giới hạn sự lão hóa gây ra bởi việc trị liệu các bệnh ung thư và AIDS, cải thiện cuộc sống cuối đời của các cụ cao niên, đẩy lui một cách hữu hiệu các bệnh thoái hóa như Alzheimer hay Parkinson, tất cả rồi ra cũng sẽ làm được. Nhưng phải chờ bao lâu ? Về điểm này , các ý kiến chưa có thống nhất. Phải cần tới khoảng 15 năm để hoàn tất tất cả các thử nghiệm trước khi một dược phẩm có hoạt tính sinh học (bioactif) có thể được đưa ra thị trường. Nhưng hiện nay đang có cả trăm loại thuốc đang đuợc thử nghiệm. Các phát hiện về vai trò của télomère trong sự lão hóa của các tế bào [ đã đem lại giải Nobel cho ba nhà khoa học Mỹ vào năm 2009] , hoặc vể bí quyết biến đồi bất cứ tế bào nào thành tế bào gốc của giáo sư Nhật Yamanaka , sẽ giúp cho các tiến bộ tăng nhanh…để cuối cùng dẫn tới ngành y học tái tạo (médecine régénérative) theo như lời của nhà khoa học Joel de Rosnay
Y học tái tạo là gì ? Chúng ta đã biết nuôi cấy các tế bào da, tái tạo xượng, gân….Nhưng chúng ta sẽ có thể thực hiện các sửa chữa này bằng cách chích thẳng những tế bào chuyên biệt vào đúng chỗ cần thiết , để không còn sợ bị thất bại. Chính vì thế, các phòng thí nghiệm đang chú tâm đặc biệt tới những đông vật như con kỳ nhông ( salamandre) có khả năng tái tạo không ngờ được. Bác sĩ Serge Braun khẳng định «  Ngày nay người ta tìm cách tái tạo các tế bào não (neurons) để chống bệnh Parkinson hay Alzheimer, tái tạo lá lách để sàn xuất insulin chống lâi bệnh tiểu đưởng. Bước sau sẽ là những thuốc men »
Trong công cuộc tỉm kiếm không ngừng sư trường sinh bất tử, ngày nay cánh cửa đã mở rộng , nhưng đồng thời cũng đem lại nhiểu nỗi lo âu
Theo nhà triết học Luc Ferry thì sự bất tử là một món quà tẩm thuốc độc. Ông nói,” đương nhiên là tôi ước mong được bất tử - còn cả ngàn cuốn sách cần đọc, cả ngàn nơi chốn để khám phá, cả ngàn phụ nữ để yêu. Nhưng nếu chúng ta có thể làm ngưng quá trình lão hóa để ở mãi tuổi 30, 40, thì trái đất sẽ bị nạn nhân mãn, và như vậy cần phải cấm sinh đẻ hoặc sống trong một thế giới không có trẻ em, buộc triệt sản hay đi đô hộ một hành tinh khác”.
Nhà nghiên cứu Joel de Rosnay thì tỏ ra không ủng hộ quan điểm của trường phái quá chú trọng đến việc dùng khoa học kỹ thuật để cải thiện thân thể và đời sống tinh thần của con người. Họ quan niệm cơ thể cũng giống như một cỗ máy, trong đó các bộ phận đều có thể thay thế hoặc chuyển đổi được. Cũng giống như một chiếc Airbus đã 20 tuổi, mỗi bộ phận được thường xuyên kiểm tra và thay thế khi cần, và cuối cùng trở thành một chiếc máy bay gần như mới, thậm chí có các cơ phận dùng kỹ thuật mới hơn. Nhưng theo ông Rosnay, thì thân thể con người còn có những giá trị khác, chứ không thể so sánh với một cỗ máy.
Một trí thức khác, ông Pascal Bruckner cũng cho rằng, trường sinh bất tử là một cơn ác mộng. Ông đặt câu hỏi, chúng ta có đã sống thực sự chưa, đã tận dụng hết cuộc sống, đã yêu thương đủ chưa ? Theo ông, giá trị cuộc sống chân chính không phải là vấn đề thời gian, mà là sự phong phú của nó.
Còn bà Nicole le Douarin, tác giả cuốn « Tế bào gốc, hy vọng của trường sinh bất tử » quan niệm rằng “ cuộc sống trở thành miên viễn không phải thông qua một cá nhân bất tử, mà nhờ một loạt những cá nhân lớn lên, già đi và trao lại cuộc sống cho các thế hệ mai sau.”
Vivre 130 ans, l'incroyable révolution de la science- Christophe Doré- 7/01/2011
Thiếu ngủ dễ làm tăng huyết áp

Thanh Phương

clip_image035
Ai cũng biết là giấc ngủ quan trọng đối với đời sống của chúng ta như thế nào, chẳng hạn thiếu ngủ sẽ ảnh hưởng đến trí nhớ và làm tăng nguy cơ về bệnh tim mạch.Bây giờ, các chuyên gia cảnh báo thêm là ngủ ít quá cũng sẽ dễ làm tăng huyết áp, cụ thể là những người ngủ ít hơn 5 tiếng mỗi đêm sẽ có nguy cơ bị huyết áp cao gấp hai lần so với những người ngủ hơn 7 hoặc 8 tiếng.
Như vậy, để có sức khoẻ tốt, phải ngủ cho đúng số lượng, nhưng không được quên là giấc ngủ thiếu chất lượng cũng góp phần làm tăng nguy cơ huyết áp cao. Các thống kê cho thấy là có khoảng từ 30 đến 40% người có huyết áp cao gặp chứng ngừng thở khi ngủ, tức trong lúc ngủ, nhiều lúc họ ngừng thở, với thời gian có khi lên tới 1 phút. Trong những lúc ngừng thở đó, máu bị thiếu ôxy và huyết áp tăng lên.
Mệt mỏi khi sáng thức dậy, ngủ gà ngủ gật trong ngày, ngáy như cưa gỗ trong đêm, cảm giác bị ngộp khi ngủ, đó là những dấu hiệu của những vấn đề về giấc ngủ có thể làm tăng huyết áp. Trong trường hợp đó, cần phải gặp bác sĩ để được điều trị về giấc ngủ và theo dõi huyết áp.
Nếu không có thời giờ và tài chính để được điều trị, làm cách nào để tự chúng ta tạo ra một giấc ngủ đủ số lượng lẫn chất lượng ? Cách thức lý tưởng nhất là mỗi ngày, kể cả cuối tuần, phải ngủ và thức đúng giờ. Nhưng dĩ nhiên khó có ai làm được như vậy. Cũng sẽ có những ngày mà ta thức khuya dậy sớm, tức là ngủ không đủ giấc. Vậy thì sau những đêm thiếu ngủ đó, phải cố gắng ngủ bù lại một chút vào giờ nghỉ trưa. Nếu hôm đó ta phải đi làm, thì cố tìm một nơi yên tĩnh để chợp mắt một chút, từ 15 đến 20 phút. Nếu kẹt quá, thì ngủ chừng 5 phút thôi.
Nói thì dễ, làm sao có thể chợp mắt cấp kỳ như vậy được ? Ở Pháp, có một số trung tâm chuyên « huấn luyện » « kỹ thuật » ngủ nhanh. Nhưng cái chính là tự chúng ta phải biết « quản lý » giấc ngủ của mình, tức là phải biết nắm bắt những dấu hiệu cho thấy là cơ thể chúng ta đang cần ngủ, cụ thể là khi ta bắt đầu ngáp và mắt bắt đầu cay.
Giấc ngủ thường đến theo chu kỳ, cứ mỗi chu kỳ chúng ta có một thời hạn 15 phút để thả hồn trong giấc điệp, quá thời hạn đó, phải chờ đến chu kỳ kế tiếp, khoảng 1tiếng rưỡi sau. Trong lúc chờ đợi, tốt nhất là nên ngồi dậy và chờ chu kỳ kế tiếp, chứ có nằm đếm ruồi cách mấy cũng vô ích.
Để có được một giấc ngủ có chất lượng vào đêm nên tránh những hoạt động thể lực sau 5 giờ chiều., buổi tối nên ăn những món nhẹ và phải ăn ít nhất là 2 tiếng trước khi ngủ, tránh những thứ kích thích ( rượu, thuốc lá, cà phê ) từ sau 3 giờ chiều
Thực phẩm ngăn ngừa rụng tóc

Bạn lo lắng mái tóc dù đã được chăm sóc kỹ bằng các loại dầu gội, dầu dưỡng nhưng vẫn bị rụng nhiều, ảnh hưởng tới vẻ đẹp của cơ thể. Nguyên nhân có thể do sự mất cân bằng dinh dưỡng .Thật vậy tóc rụng nhiều là do cơ thể thiếu hụt một lượng lớn các vitamin B6, vitamin E và các khoáng chất như canxi, kẽm… Ngoài ra, khi cơ thể dư thừa chất béo sẽ kích thích sự tăng tiết tuyến bã nhờn trên da đầu, làm bít các lỗ chân lông, từ đó làm tóc rụng nhiều hơn. Chất béo cũng làm tăng hàm lượng cholesterol trong máu, gây ảnh hưởng trực tiếp tới “độ bền” và độ bóng đẹp của mái tóc.
Để giữ gìn mái tóc luôn dày bóng và chắc khoẻ bạn đừng quên bổ sung các loại thực phẩm sau đây vào thực đơn hàng ngày
1. Thịt bò nướng (steak) Protein là thành phần chủ yếu để cấu tạo và duy trì độ chắc khoẻ của mái tóc. Thị bò rất giàu protein, sắt và kẽm giúp liên kết tế bào da đầu và tóc trở nên chặt chẽ hơn. Tuy nhiên không nên ăn nhiều thịt bò vì có thể làm mức testosterone tăng cao, được biết có liên quan tới việc rụng tóc. Tốt hơn hêt ban nên b ổ sung chất protein cho cơ thể bằng việc ăn nhiều các thực phẩm như: cá, trứng, đậu nành, thịt gà, hạnh nhân, sữa chua. Bênh cạnh đó, bạn cũng nên chú ý tránh ăn nhiều các thực phẩm giàu chất béo vì đây là một trong những nguyên nhân khiến tóc hay gãy rụng.
2. Cá Các acid béo thiết yếu được tìm thấy có nhiều trong cá không chỉ giúp mái tóc phát triển nhanh mà còn cho bạn một làn da mịn màng và móng tay khoẻ mạnh hơn. Nên ăn cá tươi thay vì đồ đông lạnh, đóng hộp
clip_image037

3- Các loại động vật nhuyễn thể như sò, trai Rất giàu kẽm, có tác dụng làm trẻ hoá các tế bào sừng cấu tạo nên tóc và duy trì sự cân bằng của các hormone trong cơ thể.
clip_image039

4. Trứng gà Chứa nhiều các thành phần dinh dưỡng như: protein, vitamin A, B, E, sắt, selen, magiê… Trứng gà không chỉ tốt cho sức khoẻ cơ thể nói chung mà còn là “thần dược” của mái tóc.
5. Đậu Các thực phẩm họ đậu cũng chứa nhiều protein và các nhóm vitamin B, đặc biệt là đậu đen, rất tốt cho “sức khoẻ” của mái tóc. Đậu nành có chứa sắt làm tăng lượng hồng cầu trong cơ thể giúp các mô tế bào lấy thêm nhiều oxy, kích thích sự tăng trưởng của tóc.
6. Hạnh nhân Hạnh nhân làm giảm mức độ cholesterol và còn là một nguồn cung cấp protein tuyệt vời Không những thế hạnh nhân còn chứa vitamin E và sắt, hai loại này rất cần cho một mái tóc khoẻ mạnh
7. Ngũ cốc nguyên cám Sắt và silic tìm thấy trong lúa mì, gạo nguyên cám giúp cơ thể hấp thu nhiều khoáng chất và vitamin từ thực phẩm khác. Khi cơ thể có lượng vitamin thiết yếu và khoáng chất phong phú thì rụng tóc không còn là vấn đề.
8. Các loại cam, quýt Cam, quýt không chỉ bổ dưỡng mà còn có lượng vitamin C rất phong phú giúp mái tóc phát triển khoẻ mạnh hơn. Vitamin C cỏn cải thiện sự hấp thu sắt cẩn thi ết cho việc tạo huyết sắc tố.Vitamin C cũng có nhiều trong dâu tây, chanh
clip_image041
9. . Nho khô Nho khô chứa nhều sắt, có tác dụng tăng cường tuần hoàn máu và sản sinh các huyết sắc tố duy trì sự đen bóng của mái tóc. Sắt cũng có nhiểu trong trái chà là, rau có lá xanh đậm như cải xoăn.
10. Giá đỗ, dưa chuột và khoai tây Chất silic dioxid trong thực phẩm đóng vai trò rất quan trọng giúp ngăn ngừa rụng tóc và giúp tóc phát triển chắc khỏe hơn. Hợp chất này có tác dụng giúp cơ thể hấp thụ vitamin và khoáng chất tốt hơn. Để bổ xung chất silic dioxid, bạn nên ăn nhiều các loại thực phẩm như giá đỗ, vỏ dưa chuột, hạt tiêu, ớt và khoai tây. Những loại thực phẩm này có hàm lượng dinh dưỡng cao hơn, nếu chúng được ăn ở dạng tươi sống.
clip_image043


11. Hành t ây Trong hành có nhiều lưu huỳnh làm tăng sự phát triển của tóc và hạn chế lượng tóc rụng.
Foods That Prevent Hair Loss- Malcolm MacMillan-Jan 05,2011

Phụng dưỡng cha mẹ già: một trách nhiệm pháp lý
Trung Quốc vừa đưa ra dự luật quy định con cái phải thường xuyên chăm nom cha mẹ già của mình, và cha mẹ có quyền đệ đơn lên tòa án yêu cầu được chăm sóc về mặt tinh thần và thể chất từ phía con cái.
clip_image045
Việc chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ già sẽ không chỉ là vấn đề đạo đức, mà là trách nhiệm pháp lý tại Trung
Quốc -

Nếu con cái không thực hiện nghĩa vụ theo quy định pháp luật, họ sẽ bị phạt hoặc thậm chí ngồi tù. Trước đây, tòa án không tiếp nhận đơn kiện của các bậc cha mẹ về việc con cái không chăm sóc hay dành đủ thời gian bên cạnh họ. Tuy nhiên, dự luật mới khi được thông qua sẽ thay đổi điều này.
Theo nghiên cứu gần đây, khoảng 130 triệu người đã rời nông thôn lên thành thị tìm kế sinh nhai, để lại sau lưng gần 60 triệu người già.
Tuy nhiên, giới luật sư cho rằng tốt hơn là đẩy mạnh giáo dục đạo đức hơn là bắt buộc người dân làm điều gì đó theo quy định của pháp luật. Trung Quốc có gần 167 triệu người trên 60 tuổi và hơn 1 triệu người trên 80 tuổi.
Ở Trung Quốc đã xuất hiện một thực tế mới: con cái di cư đến những nơi mới để làm việc, cùng với áp lực của công việc khiến mối dây ràng buộc giữa các thành viên trong gia đình trở nên lỏng lẻo.
(BBC –Hanh Nguyen)