Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

ĐẦU XUÂN CƯỜI CHÚT CHƠI

From: Viet Do* Cham ta Nhan
CHẾT RỒI MÀ VẪN CÒN NGON         
         (TỬ HÀ CƯỜNG HỈ)
Thầy đồ nổi tiếng dậy hay,
Học trò theo học mỗi ngày, mỗi đông
Thầy có con gái chưa chồng
Đẹp xinh tựa đoá hoa hồng đương xuân.
Vì cô là con gái cưng,
Nên bao nhiêu chữ thầy thương, thầy truyền.

Ngày kia có việc làng bên,
Thầy đem cả đám nho sinh theo cùng.
Chỉ để một anh cù lần
Ở nhà lo gói bánh chưng, giã giò.
Vì không có mặt cụ đồ,
Và không bạn học, khỏi lo ai cuời,
Nên anh chỉ mặc quần đùi,
Cởi trần trùng trục, lui cui giã giò.
Ai ngờ thằng nhỏ lòi ra.
Cô gái nhìn thấy, lân la hỏi liền:
-”Hà vật” Gì vậy? Có tên?
Anh chàng nguợng chín, làm gan trả lời:
-”Thủ tam tam tử“. Vậy thôi.
Đầu ba ba chết - Ai ơi, đừng cười!
-”Tử bất hà táng?” Sao người
Chết không chôn để khơi khơi, thật kỳ!
-”Gia bần” - Nhà quá nghèo đi
“Quan tài vô hữu” lấy gì “táng” đây?
Cô gái thấy tội nghiệp thay:
-Nửa đêm “Bán dạ" hẹn ngay “Đáo phòng”
“Táng sự quan tài nhục trung”
Sẵn quan tài thịt, cho chôn…hổng tiền!
Đuợc lời như lạc cõi tiên
Nửa đêm, chàng đến…chôn…liền một khi!
Cô gái đương độ xuân thì,
Vậy mà cũng mệt ra gì, nên than:
-”Tử hà cuờng hỉ?” Ăn gian!
Chết rồi sao vẫn còn…ngon thế này?
Anh chàng thở dốc, mệt nhoài:
-”Táng ư đắc địa” Chôn ngay đất lành
Nên “Nhi cải tử hoàn sinh!”
Chết rồi sống lại! Nhờ mình…giúp ta!

CHẨM TÁ NHÂN
  01/31/2011
 Mời Quý Huynh đọc cho vui :

Chết rồi sao còn khỏe thế !

Ngày xưa, có thầy đồ nổi tiếng dạy giỏi nên có rất nhiều học trò tới theo học,thầy đồ lại có cô con gái rất xinh, lại hay chữ. Trong số các nam sinh có một anh cũng rất giỏi chăm chỉ, nên được cô gái để ý.
Một hôm thầy đồ dẫn các học trò sang làng bên có chuyện, chỉ còn anh học trò nọ ở nhà để giã giò, anh chàng liền cởi hết quần áo chỉ mặc độc có chiếc quần đùi mỏng để giã giò cho dễ, do giã mạnh quá lại không để ý nên “cái ấy” của anh thò ra lúc nào mà không biết, cô gái đang xay lúa nhìn thấy vứa thích, vừa ngượng nhưng vẫn hỏi anh học trò bằng chữ hán:
-Hà vật (cái gì vậy)
Chàng cũng ngượng nhưng vẫn trả lời lại
-Thủ tam tam tử
(đầu con ba ba chết)
-Tử hà bất táng
(chết sao không đem chôn)
-Gia bần vô hữa quan tài táng
(nhà nghèo không có tiền mua quan tài để chôn)
cô gái thấy thương liền nói với chàng trai
-Bán dạ đáo phòng trung, táng sự quan tài nhục
(nửa đêm vào phòng, cho chôn vào quan tài thịt)
-Được lời như cởi tấm lòng, đúng nửa đêm anh ta vào phòng cô gái để “táng” cái “thủ tam tam tử” vào “quan tài nhục”.Do làm mạnh quá khiến cô gái sợ nhưng vẫn cố hỏi chàng trai
-Tử hà cưỡng hĩ
(chết rồi sao con khoẻ thế)
Chàng thở hổn hển nói:
Táng ư đắc địa, nhi cải tử hoàn sinh
(chôn nơi đất hợp, đang chết tự nhiên sống lại).
HA !!! HA !!!